Con ruột có bầu sắp cưới, con gái riêng của vợ lại làm điều kinh khủng này

Nhìn con gái ngất lịm đi sau khi nghe tin sét đánh mà lòng tôi tan nát. Nỗi đau đớn tận cùng của một phần là do tôi gây lên.

Gia đình nhỏ của tôi vốn rất hạnh phúc với hai cô con gái bé bỏng, cô chị hơn cô em 4 tuổi, cả hai đều rất ngoan ngoãn. Tuy không giàu có nhưng gia đình tôi có tiếng là gia giáo và được nhiều người kính nể bởi tôi và vợ đều làm nghề giáo, chúng tôi giảng dạy trong một trường đại học.
Hạnh phúc tưởng chừng như mãi mãi ấy không ngờ lại cắt ngang khi vợ tôi qua đời vì bệnh hiểm nghèo. Khi ấy tôi mới ngoài 50, hai đứa con đang tuổi ăn tuổi lớn. Nỗi mất mát dần dần nguôi ngoai nhường chỗ cho những lo toan cuộc sống. 3 năm sau, tôi bầu bạn với một người phụ nữ khác, cô ấy cũng đã lỡ dở và có một cô con gái tên Hoa gần bằng tuổi Hạnh – đứa con gái lớn của tôi.
Ảnh minh họa.
 Ảnh minh họa.
Sau một thời gian tìm hiểu, hai mẹ con Hoa về nhà tôi sống. Chúng tôi làm tư tưởng với các con để chúng hòa thuận yêu thương nhau, đồng thời bản thân tôi và vợ tôi đều phải gương mẫu đi đầu trong việc đối xử, yêu thương công bằng các con.
Thấm thoắt đã mười năm trôi qua, 3 cô con gái đã đến cái tuổi “cập kê” biết má phấn môi hồng và thầm thương trộm nhớ. Bé Hạnh của tôi đã 26 tuổi, rất chững chạc và ra dáng chị cả trong nhà, ngay cả chuyện yêu đương cũng rất nghiêm túc, đàng hoàng khiến tôi yên tâm.
Rồi Hạnh có người yêu – một chàng trai học cùng ĐH nhưng may mắn cũng cách nhà tôi không xa. Sau khi hai đứa tốt nghiệp và có việc làm ổn định, chúng đưa nhau về ra mắt bố mẹ hai bên và có kế hoạch kết hôn nghiêm túc. Tôi cũng mừng vì thấy Tuấn – con rể tương lai có vẻ đĩnh đạc, hoạt bát lại gần gũi với các thành viên trong gia đình tôi. Đặc biệt, Tuấn cũng có vẻ cảm thông với hoàn cảnh khá phức tạp kiểu “con anh, con tôi” của nhà tôi. Với đứa con riêng của vợ tôi, Tuấn cũng khá hòa đồng, anh em cũng hay trò chuyện, giúp đỡ nhau chứ không phân biệt gì.
Ảnh minh họa.
 Ảnh minh họa.
Tháng mười một vừa qua hai nhà chúng tôi đã tổ chức lễ ăn hỏi cho hai đứa, đợi ra giêng được ngày lành tháng tốt thì tổ chức đám cưới. Trộm nghĩ, khi đứa lớn yên bề gia thất là tôi đã hoàn thành một nửa tâm niệm của người vợ đã khuất.
Chẳng thể ngờ...
Chiều qua, khi tôi đang đi xem mấy chỗ tổ chức tiệc cưới thì vợ tôi điện về có chút chuyện. Tôi trở về nhà đã thấy vợ và đông đủ các con đang ngồi đợi, có cả Tuấn chỉ có điều không khí trong nhà căng thẳng và ngột ngạt như bầu trời oi bức trước cơn giông.
Vợ tôi, không dài dòng đã thông báo một tin sét đánh: “Tuy không ai mong muốn nhưng chuyện bây giờ lại thành ra thế này, con Hoa đã bầu 16 tuần với thằng Tuấn, bây giờ ông và các con định sao?”. Lời vợ nhẹ mà như một luồng điện chạy dọc sống lưng tôi, tôi cứ ngỡ như tôi nghe nhầm: “Con Hoa hay con Hạnh”. Vợ tôi khẳng khái “Con Hoa”.
Mời quý độc giả xem video "Cuộc hội thoại của bố và con gái". Nguồn Dân Việt: 
Tất cả đều im lặng, sự im lặng rợn người. Thằng Tuấn cúi gằm mặt và lí nhí nói lời xin lỗi, còn cái Hạnh, ôi con gái tôi, đang lịm dần đi, mặt chẳng còn lấy một giọt máu, hai bàn tay nhỏ không ngừng run rẩy.
Tôi chẳng còn quan tâm đến điều gì khác, chạy xe một mạch đưa con đến bệnh viện. Qua tấm kính, nhìn còn nằm thất thần trên giường bệnh mà lòng tôi xót xa cùng cực. Thật chẳng ngờ, nỗi đau chưa dừng lại ở đó khi bác sĩ đến và thông báo con gái tôi đã có bầu 5 tuần thì tôi thấy tai mình ù đi, miệng mãi không nói được thành lời. Đứa con gái út của tôi vào thăm chị, nhìn hai chị em nó ôm nhau khóc tức tưởi mà tôi chỉ muốn được chết đi để không cảm thấy vô dụng, tôi đã làm được gì cho con gái tôi đây, chính tôi đã đẩy con vào tình thế này?
Thì ra, trước đám hỏi một thời gian, con gái tôi và Tuấn có cãi vã và từng định chia tay. Trong lúc buồn bã chới với, Tuấn đã tìm đến Hoa để tâm sự, bầu bạn rồi trong lúc yếu lòng, chúng đã làm chuyện có lỗi với con gái tôi. Nếu không phát hiện có bầu, hai đứa đã định chôn sâu giấu kín mối quan hệ này để đám cưới được diễn ra vì cả hai đều biết đó không phải là tình yêu.
Tôi đi như mất hồn về nhà, nước mắt rơi lã chã. Vợ tôi đang đợi, cô ấy nói rằng cái thai của Hoa đã quá to không thể phá bỏ được, bà ấy muốn Hạnh “nhường” chồng cho em và bỏ đi đứa con vừa mới thành hình trong bụng nó. Tôi thật không biết phải làm sao đây, sao tôi lại đày đọa con gái tôi ra nông nỗi này, tôi sai rồi phải không?

Sự thật động trời trong ngày tang lễ bố chồng

Đang rối bời vì tang lễ của bố chồng, thì tôi biết được một sự thật động trời như sét đánh ngang tai về người chồng mẫu mực của mình.

Tôi là một giáo viên tiểu học ở Hải Phòng, chồng tôi làm bộ đội. Từ lúc yêu cho đến khi cưới, tôi đã khiến không ít người phải ghen tỵ vì được chồng yêu và chiều hết mực, ngoại trừ những lúc ở đơn vị, thời gian còn lại anh đều dành cả để chăm sóc vợ con. Đi đâu chúng tôi cũng dính nhau như hình với bóng, dù hai thằng con trai đã lớn nhưng chúng tôi vẫn như cặp vợ chồng son.

Tôi sốc khi biết chồng có con riêng 5 tuổi

Mẹ chồng đã kể cho tôi nghe sai lầm của chồng tôi cách đây 5 năm với chị người yêu cũ và mong tôi hay tha thứ cho anh.

Tôi và chồng kết hôn sau 4 năm yêu nhau, chồng tôi là một người đàn ông tốt, không thể chê được điểm nào. Suốt quãng thời gian yêu nhau, anh luôn ân cần quan tâm, chăm sóc sóc tôi hết mực. Tôi có thể tự hào rằng, chồng tôi là một người đàn ông thành đạt, hình thức điển trai, có không ít cô gái theo đuổi, tuy nhiên từ ngày cưới nhau tới giờ, anh chưa một lần khiến tôi phải lo lắng.

Quá đau đớn khi phát hiện vợ có con riêng với tình cũ

(Kiến Thức) - Tôi chưa từng nghĩ rằng, một ngày nào đó, tôi phải đối mặt với việc vợ có con riêng với tình cũ. Tôi quá sốc và không biết phải làm như thế nào. 

Tôi thực sự hạnh phúc khi lấy được cô ấy làm vợ. Vợ tôi khá xinh, cao ráo, và đặc biệt là rất tâm lý. Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng, có một ngày gia đình mình sẽ “nổi sóng” vì vợ có con riêng với tình cũ.
Qua dau don khi phat hien vo co con rieng voi tinh cu
Tôi không nghĩ một người vợ ngoan hiền như nàng lại dám giấu tôi một bí mật tày trời. Ảnh minh hoa: thethaovanhoa.vn. 
Mấy ngày gần đây, tôi bắt đầu thấy cô ấy có nhiều thay đổi. Buổi tối, cô ấy trằn trọc, băn khoăn và thường phải uống thuốc ngủ. Nhiều lúc tôi định hỏi nhưng thôi, tôi nghĩ khi nào cô ấy muốn sẽ tự nói với mình, bởi từ trước đến nay, vợ tôi và tôi không bao giờ giấu nhau điều gì.
Bỗng dưng trưa hôm ấy, vợ hẹn tôi đi uống cà phê. Từ trước đến giờ chúng tôi ít gặp nhau buổi trưa, bởi cơ quan tôi và cô ấy ở cách nhau khá xa. Tôi đoán cô ấy đang muốn nói với tôi một điều gì đó quan trọng. 
Vợ tôi chọn một góc khuất ở một quán cà phê quen trong ngõ hẹp. Tôi nhìn vợ thảng thốt, mới có mấy tuần thôi mà cô ấy đã gầy guộc, đôi mắt trũng lại, làn da xanh xao. Dường như có một sự tàn phá ghê gớm đối với cô ấy trong những ngày qua. Điều gì khiến vợ tôi suy sụp đến vậy?
Không để tôi phải cất lời, vợ tôi bắt đầu khóc. Cô ấy kể lại mối tình trước đây của mình, đó là mối tình đầu khi cô ấy mới 20 tuổi. Thế nhưng, gã người yêu cũ của cô ấy đã bỏ rơi để ra nước ngoài buôn bán cùng gia đình khi cái thai trong bụng đã bắt đầu lớn dần.
Vợ tôi thương con, thương mình, không nỡ nhẫn tâm cướp đi sinh mạng của đứa bé nên đã bỏ dở việc học Đại học một năm để sinh con. Thế những chẳng may khi sinh ra, đứa bé mắc chứng tự kỉ. Gia đình cô ấy lúc ấy đã quyết định gửi đứa bé sang cho một bà cô quá lứa lỡ thì không con cái. Rồi cô ấy ra trường, đi làm và lấy tôi...
Nước mắt cô ấy lăn dài... Tôi ngồi lặng thinh, dù tai tôi đang ù lên. Vợ tôi kể rằng, được 3 năm thì bà cô qua đời vì bạo bệnh, đứa bé được gia đình đưa vào một trung tâm dạy trẻ tự kỉ ở cách Hà Nội chừng 40km.
Hằng tháng, bố mẹ vợ tôi thay nhau thăm nom. Thời gian gần đây, đứa bé thường xuyên đau ốm, trung tâm yêu cầu gia đình đón về để chăm nom, bởi họ sợ bệnh tình của bé sẽ nặng lên.
Cô ấy nói với tôi không biết phải làm thế nào, bởi cô ấy đã bỏ rơi nó từ khi sinh ra, giờ đến lúc nó đau ốm, nếu không chăm sóc thì cô ấy sẽ ân hận cả đời. Tôi chưa hết bàng hoàng vì bí mật bấy lâu vợ giấu giếm, nay lại phải đối mặt với việc chấp nhận một đứa con bệnh tật của vợ. Tôi thực sự không biết phải làm như thế nào. 
Tôi lặng lẽ bước ra khỏi quán cà phê. Vợ tôi vẫn ngồi đó, trời lạnh hun hút gió. Tôi thương cô ấy nhưng vẫn chưa thể mở lòng ra để đón nhận cô ấy và đứa bé. Tôi chưa thế chấp nhận người vợ lừa dối mình dù thực sự, tôi đã rất yêu thương cô ấy.