Con dâu không đẻ được mẹ vẫn yêu chiều hết mực

Lần đầu tiên tôi thấy mẹ giận dữ như thế, mẹ bênh con dâu và quát nạt tôi. Chẳng lẽ mẹ không muốn có cháu nội, không muốn có người nối dõi ư?

Tôi có cuộc sống hôn nhân không hạnh phúc, bố mẹ chồng khó tính, không thương tôi. Ở chung nhiều vấn đề, tính tôi lại nóng, không chịu nhịn nên cãi nhau với mẹ chồng rồi chồng suốt. Đã bao lần ấm ức tôi tính bỏ về ngoại nhưng mẹ cản, mẹ bảo tất cả là do cái miệng tôi, tôi bớt lại mọi thứ sẽ bình thường.

Nhưng cô em dâu tôi thì khác, mợ ấy cũng ở chung với bố mẹ chồng nhưng sướng hơn cả con gái. Mợ chỉ việc đi làm, cơm nước nhà cửa mẹ tôi lo hết, hoạ chăng chỉ rửa bát là hết nhiệm vụ. Đã vậy lại còn được chồng thương, tâm lý, lúc nào cũng đội vợ lên đầu. Nhiều khi tôi ghen tỵ với mợ Hiền, bởi số mợ ấy sướng được làm dâu nhà tôi.

Bao lần sang ngoại thấy mẹ chiều em dâu như vậy, tôi nhắc nhở mẹ kệ mợ ấy, chiều thành ra ỉ lại. Vậy mà mẹ lại bênh: "Có thương con dâu như con ruột sau bố mẹ già yếu nó mới thương lại mình. Mày cứ có định kiến mẹ chồng - con dâu thì sao mà hoà hợp được. Bớt nói lại cho đỡ khổ con ạ". Tôi chẳng hiểu mợ Hiền biếu mẹ thứ gì mà mẹ bênh như thế, trong khi mợ ấy ít nói, mặt lúc nào cũng lì lì, làm lương chẳng được bao nhiêu. Rồi chưa kể hai vợ chồng cậu mợ kết hôn 5 năm rồi vẫn chưa có con.

Con dau khong de duoc me van yeu chieu het muc

Sợ em dâu "tịt", nhà không có cháu nối dõi, tôi khuyên mẹ nên "thay dâu" chứ cưới về không đẻ được thì giữ làm gì. Mợ ấy người nhỏ gầy thế kia chắc gì đã có con được, 5 năm rồi có ít đâu. Vậy mà mẹ liền quát tôi, cấm nhắc lại lần hai. Bà không suy xét gì mà nói ẩn ý khiến tôi khó hiểu: "Chắc gì em trai mày đã có. Thế giờ nghe mày bỏ cái Hiền, lấy đứa khác rồi nó về cũng không có, lại bỏ rồi lại cưới người khác tiếp à? Con gái nhà người ta chứ có phải gà mái đẻ đâu mà thay!".

Lần đầu tiên tôi thấy mẹ giận dữ như thế, mẹ bênh con dâu rồi quát nạt tôi. Chẳng lẽ mẹ không muốn có cháu nội, không muốn có người nối dõi ư? Hay có uẩn khúc gì trong chuyện này? Gặng hỏi mãi mẹ mới thở dài tâm sự: "Là do em trai mày, nó khó có con. Đi khám người ta bảo cứ tích cực điều trị, thụ tinh nhân tạo vẫn có cơ hội. Suốt 3 năm qua 2 vợ chồng nó vào viện liên tục đấy, nhưng may mắn chưa tới".

Hoá ra lỗi là do em trai tôi nhưng biết chồng khó có con, mợ Hiền vẫn ở lại bên cậu, cùng chồng vượt qua khó khăn. Mẹ tôi chiều con dâu như thế vì để giữ Hiền chứ ông bà cũng mong mỏi cháu lắm rồi. Chuyện chỉ vợ chồng mợ ấy, bố mẹ tôi biết. Vì cái miệng tôi không giữ được nên mẹ không nói gì cả.

Tôi cứ ngỡ mợ Hiền sướng, được làm dâu nhà tôi là phúc nhưng không phải. Bất hạnh lớn nhất của phụ nữ không phải có chồng vô tâm tệ bạc, mà là không có con. Hai vợ chồng mợ ấy vẫn không ngừng nuôi hy vọng có em bé, mong cậu mợ sẽ đạt được mong ước đó. Tôi cũng lo dù yêu, vì nhau đến mấy nhưng ở lâu không có con mợ Hiền sẽ bỏ đi thôi. Làm gì có ai chịu được cảnh không con đến già trừ trường hợp mình mất khả năng sinh sản?

Chăm mẹ chồng 16 năm, lời trăn trối của bà khiến tôi đau đớn

Tai tôi như ù đi khi nghe những lời mẹ chồng nói. Tôi đau đớn bật khóc, khóc như chưa từng được khóc.

Tôi và chồng đều là những người không được học hành tới nơi tới chốn, tốt nghiệp cấp 3 xong thì đi tha hương cầu thực rồi gặp nhau khu làm chung trong một nhà máy. Ah quan tâm, chăm sóc tôi rất chu đáo nên chẳng mấy chốc mà tôi đổ đứ đừ.

Hẹn hò được nửa năm, anh thú nhận với tôi một sự thật: “Thực ra anh có một mẹ già nằm liệt giường ở nhà, vì mẹ như vậy nên bố phải ở nhà chăm sóc, không đi làm được. Anh không muốn lừa dối em nên nói rõ hoàn cảnh của mình. Nếu em chia tay, anh cũng không trách đâu”.

Biếu mẹ đẻ ít tiền, hôm sau bà đưa lại luôn cho con dâu

Sao mẹ lại đưa hết tiền chồng tôi biếu cho chị dâu chứ?

Tôi lấy chồng xa nhà cả ngàn km, đã 7 năm nay chưa được về thăm quê ngoại. Do sinh liên tiếp 2 đứa con, bận rộn công việc và điều kiện kinh tế không có nên tôi chưa thể về quê.

Năm nay, kinh tế gia đình khá, tôi đã dành ra được một khoản kha khá và đưa cả nhà về thăm quê ngoại. Ngày gặp lại mẹ và mọi người tôi đã bật khóc. Lưng mẹ đã gù, tóc bạc trắng, đi lại khó khăn.

Mẹ bảo mấy năm nay sức khỏe yếu, phải đi bệnh viện suốt, sợ tôi lo lắng nên không dám báo tin. Mẹ nói vợ chồng tôi cứ yên tâm công tác, bà còn khỏe lắm. Với lại ở nhà đã có vợ chồng anh trai chăm sóc, chúng tôi không phải bận tâm đến mẹ.

Bieu me de it tien, hom sau ba dua lai luon cho con dau

Mẹ đưa hết tiền cho chị dâu. (Ảnh minh họa: Sohu).

Ngày hôm qua, lúc đi ngang qua phòng mẹ, thấy mẹ và chị dâu đang nói chuyện nên tôi dừng lại lắng nghe. Tôi sững sờ khi biết mẹ đã cho chị dâu toàn bộ số tiền vợ chồng tôi biếu hôm trước.

Đợi chị dâu ra khỏi phòng, tôi đã vào trong nói chuyện với mẹ. Tôi bảo biếu tiền để bà lo bồi bổ sức khỏe, sao lại cho chị dâu hết. Anh chị trẻ khỏe làm ra tiền, còn mẹ không làm ra tiền mà lại cho tiền chị dâu là sao.

Mẹ bảo vợ chồng anh trai tôi cũng khó khăn, mỗi tháng được hơn 10 triệu mà đủ thứ trông vào. Mẹ không làm ra tiền, chi tiêu đám hiếu hỉ hay ăn uống sinh hoạt đều do anh chị bỏ ra hết. 7 tháng trước mẹ nằm viện một tuần, toàn bộ tiền thuốc và viện phí đều do chị dâu trả.

Từ sau đợt nằm viện đó, mẹ quyết định sau này ai biếu tiền đều đưa hết cho chị dâu giữ hết. Vì vậy bà đã đưa luôn 12 triệu mà vợ chồng tôi biếu cho chị dâu. Mẹ bảo chị dâu là người biết nghĩ, đối xử rất tốt với mẹ, tôi không phải lo lắng gì hết.

Mẹ thương con cháu là rất tốt nhưng cũng phải biết giữ cho bản thân chút tiền làm của riêng. Không thể đưa hết tiền rồi phải sống phụ thuộc được. Tôi có nên khuyên mẹ tự tiết kiệm chút ít hay cứ để bà thoải mái làm theo ý mình?

Bạn thân đến nhà ăn cơm, tôi phát hiện bị cắm sừng

Ngay sau khi ra trường, tôi và chồng tổ chức hôn lễ. Họ hàng hai bên đều vui mừng nhưng bạn thân lại không vui.

Tôi và chồng quen nhau từ thời cấp 3. Khi đó cả hai chúng tôi đã để ý đến nhau nhưng không thổ lộ tình cảm vì đang còn đi học. Nhưng qua những cử chỉ thân mật, tôi biết chồng dành cho mình nhiều tình cảm. Thời đó, tôi cũng có một cô bạn thân, học cùng với hai vợ chồng chúng tôi. Bạn thân luôn bên tôi và tâm sự động viên nên học hành thành tài rồi sau hãy tính chuyện yêu đương.

Ngay sau khi chúng tôi đỗ đại học, chồng ngỏ lời yêu và tôi chấp nhận ngay. Tôi vui mừng thông báo với bạn thân thì cô ấy tỏ ra không hài lòng một chút nào. Cô ấy chê bai chồng tôi có diện mạo không đẹp, không ga lăng với con gái. Nhưng tôi nói rằng, chỉ cần anh ấy tốt với tôi là đủ.