Chồng một lần 'bóc bánh trả tiền' gào khóc khi bị vợ bỏ

Chỉ vì một lần ham vui, tôi đánh mất tất cả. Giờ đây tôi vô cùng hối hận.

Ngày yêu nhau, tôi đi đâu cũng được khen là cậu bạn trai giỏi giang, ăn nói dễ nghe và có ngoại hình nổi bật. Các cuộc vui của vợ, tôi rất tích cực xuất hiện. Vợ dù không phải người xuất sắc về ngoại hình nhưng lại khá thông minh và chu đáo, gia cảnh tốt.

Bố mẹ vợ rất yêu quý con rể, coi tôi thực sự là người thân trong nhà. Có cơ hội làm ăn nào tốt, bố vợ sẽ mách cho tôi để chúng tôi cùng nhau kiếm tiền. Phải nói sự nghiệp của tôi có được như ngày hôm nay phần lớn là sự hậu thuẫn từ gia đình vợ.

Nói về vợ, tôi không có gì chê bai. Cô ấy rất yêu chồng, xứng đáng là người vợ đảm, mẹ hiền và luôn hết lòng với hai bên gia đình. Bố mẹ tôi cũng dành hết lời khen ngợi cho cô con dâu trưởng. Tôi tự hào lắm, tin rằng mình lấy đúng người. Thế nhưng tôi không phải là người chồng mẫu mực, sáng đi làm, tối về nhà ăn cơm với vợ.

Chong mot lan 'boc banh tra tien' gao khoc khi bi vo bo

Đau khổ vì vợ không tha thứ cho một lần sai lầm của tôi. Ảnh minh họa: Nguồn 163

Tôi thường xuyên ra ngoài nhậu nhẹt cùng bạn bè và uống say mèm. Nhiều lần vợ ý kiến nhưng tôi lại lấy cớ phải ngoại giao mới phát triển công việc tốt được. Vợ vì sự nghiệp của chồng nên cũng bỏ qua.

Một lần vì có men trong người, tôi gây gổ với một gã trong quán rượu, vợ phải đến tận nơi xin lỗi người ta rồi đưa tôi về. Sau trận đó tôi rút kinh nghiệm và xin lỗi vợ. Biết vợ khó chịu nên tôi tìm cách mua quà, mua hoa làm lành. Vài ngày sau vợ cũng cho qua.

Khi tôi làm ăn thua lỗ, phải đền bù một khoản tiền lớn, vợ biết cũng buồn lắm, miệng thì mắng chồng nhưng lại đi vay tiền bố mẹ đẻ để lo cho tôi. Tôi biết ơn vợ vì tình yêu và sự bao dung cô ấy dành cho mình, tự nhủ sẽ không bao giờ đối xử tệ bạc hay phản bội vợ.

Chúng tôi có với nhau hai cô con gái xinh xắn. Lúc nào vợ cũng dặn tôi phải cố gắng tu chí làm ăn, con cái gia đình mới là trên hết. Biết tôi đào hoa, vợ luôn miệng nhắc tôi phải chú ý giữ mình, không được ra ngoài chơi bời, để vợ biết thì mọi chuyện không đơn giản như những lần rượu chè, thua lỗ làm ăn. Nghe vợ nói vậy tôi nghĩ cô ấy chỉ dọa rồi sẽ lại tha thứ cho lỗi lầm của tôi như những lần trước.

Khi con gái lớn tròn 10 tuổi, sự nghiệp của tôi ổn định lại, tiền bạc cũng dư dả hơn. Tôi lại bắt đầu lao vào các cuộc vui, nhậu nhẹt tối ngày. Lần đó đi công tác với đồng nghiệp, tôi bị dụ dỗ và thử “bóc bánh trả tiền” một lần. Ngày về, tôi hí hửng mua quà tặng vợ nhưng lại quên việc xóa bằng chứng và vợ phát hiện.

Chong mot lan 'boc banh tra tien' gao khoc khi bi vo bo-Hinh-2

Đàn ông ham vui nhận quả đắng. Ảnh minh họa: Nguồn Pxfuel

Hơn 10 năm chung sống, tôi chưa bao giờ thấy vợ phản ứng dữ dội như vậy. Cô ấy như một người khác, điên loạn, bực tức, khóc lóc còn đập phá đồ đạc. Nhìn bộ dạng của vợ, tôi thực sự sợ hãi. Có lẽ chưa bao giờ vợ thất vọng về tôi đến thế!

Tôi quỳ gối khóc lóc cầu xin vợ tha thứ. Tối đó cô ấy không nói gì, lẳng lặng cho các con đi ngủ. Những tưởng mọi chuyện đã êm xuôi như bao lần khác nhưng không. Sáng hôm sau, cô ấy đưa tờ đơn ly hôn đã kí và yêu cầu tôi kí vào để sớm ra tòa giải quyết.

Tôi tiếp tục cầu xin vợ tha cho tôi lần này và hứa sẽ không bao giờ tái phạm. Thậm chí tôi còn gọi điện về nhà bố mẹ vợ, van xin bố mẹ nhưng tất cả đều vô nghĩa. Bố mẹ tôn trọng và ủng hộ quyết định của con gái.

Thật không tin nổi tôi sắp mất đi gia đình này trong chớp mắt. Trước lúc tìm đến thú vui tôi đã nghĩ đến vợ nhưng lại chỉ nghĩ đến sự bao dung của cô ấy và tự nhủ vợ sẽ tha thứ nếu bị phát hiện. Tôi còn ích kỉ khi nghĩ rằng đàn ông ai chả “bóc bánh trả tiền” ít nhất một lần, huống hồ hơn 10 năm qua tôi chưa từng sai lầm.

Về đến nhà, thấy mọi thứ trống không, vợ và con đã dọn về ngoại mà tôi thấy sợ hãi. Tôi nhắn tin cho vợ nhưng cô ấy đáp trả đanh thép: “Em đã nhiều lần cảnh báo anh, anh rượu chè, đánh nhau, thua bạc… em đều có thể tha thứ nhưng riêng chuyện thiếu chung thủy, em không bao giờ chấp nhận. Nếu còn yêu vợ thì anh sẽ không nghĩ đến chuyện trai gái bên ngoài. Còn nếu nghĩ rằng đàn ông có quyền lăng nhăng nhưng về nhà vẫn được ôm ấp vợ, được vợ cung phụng thì xin thưa anh đã sai rồi. Em có thể chấp nhận tất cả thói hư tật xấu của anh nhưng em không bao giờ chấp nhận chung chồng với người khác.

Em ghê sợ khi ở bên cạnh người đàn ông nói yêu mình nhưng lại ăn nằm với cô gái khác. Nếu anh thích được tự do vui vẻ, em trả lại tự do cho anh, để anh từ nay về sau được thỏa sức với thú vui của mình. Đây không phải là lần đầu tiên em cảnh cáo anh chuyện này nhưng anh vẫn mắc sai lầm. Có nghĩa là anh không coi trọng lời nói của em, anh xem thường tình yêu thương và sự thủy chung của em. Vậy thì chia tay là tốt nhất. Anh kí vào đơn, con cái sẽ ở với em vì anh không xứng đáng làm cha của chúng”.

Nhìn lại hơn 10 năm hôn nhân và tất cả những gì vợ đã làm vì mình, tôi ôm mặt gào khóc. Chỉ vì một lần ham vui, tôi đánh mất tất cả. Giờ đây tôi vô cùng hối hận vì tôi biết sẽ không bao giờ tôi tìm được người phụ nữ nào tốt hơn cô ấy.

 

Cơn say lỡ lời, thanh niên cay đắng 'đổ vỏ' cho tiểu thư nhà giàu

Thật sự cưới được vợ giàu nhưng tôi thấy không có cảm xúc gì hết.

Chính xác tôi là một thằng đổ vỏ mọi người ạ. Giờ nghĩ lại thấy hơi tiếc nhưng đã quyết định vậy rồi, đành chấp nhận thôi biết làm sao.

Tôi với vợ không hề yêu nhau mà chỉ quen biết, rồi chơi thân thôi. Bố cô ấy làm chủ xưởng đồ gỗ, nội thất mà tôi vẫn hay đến nhập hàng về bán. Thỉnh thoảng tôi với mấy anh em vẫn đến nhà ông ấy ăn uống, liên hoan. Vợ tôi khi đó cũng có người yêu rồi nên 2 đứa chỉ chơi với nhau như bạn bè.

Con rể cung phụng bố mẹ vợ như vua đến khi bị bại lộ

Con rể chiều chuộng vợ, bố mẹ vợ hết mực, cho đến khi âm mưu kinh hoàng bị lộ tẩy.

Tôi là cô gái ở phố huyện, ra học tập và làm việc tại thành phố cũng được nhiều năm nay. Mãi cho đến năm 27 tuổi, tôi mới có bạn trai, anh ấy hơn tôi 4 tuổi, cũng cùng cảnh xa quê, làm ăn lại thành phố. Mặc dù tôi là cô gái kém sắc, còn anh ấy là người điển trai, lịch lãm nên khi lấy nhau, tôi vui mừng lắm.

Sau 6 năm chung sống, chúng tôi đã có hai con. Nhờ sự hỗ trợ của bố mẹ đẻ của tôi cộng với công việc của tôi lương rất cao, nên chúng tôi sở hữu căn nhà 5 tầng, khang trang ở trung tâm thành phố. Vợ chồng tôi cũng sắm được xe hơi để phục vụ công việc, đưa các cháu về thăm ông bà nội, ngoại.

Biết bố mẹ tôi chỉ có duy nhất một mình tôi là con gái, nên chồng tôi đặc biệt quan tâm đến bố mẹ vợ. Cứ cuối tuần, anh ấy lại lái xe đưa cả gia đình về thăm ông bà. Về quê tôi, anh ấy lại đưa bố mẹ vợ đi khắp nơi… Đi đến đâu, bố mẹ tôi cũng đều mát mặt vì có con rể chu đáo và phong độ.

Con re cung phung bo me vo nhu vua den khi bi bai lo

Ảnh minh họa

Cách đây một tháng, anh ấy trao đổi với tôi là đang có một dự án đầu tư vào khu đất, sẽ sinh lời rất cao, sau này con cái sẽ đỡ khổ. Để có tiền, anh ấy liền "vẽ" ra một kế hoạch huy động vốn, tin tưởng chồng nên tôi đã hoàn toàn làm theo.

Tôi tức tốc về quê nói với bố mẹ và được đồng ý cho vay 2 tỷ và sẽ thế chấp 3 mảnh đất bố mẹ tôi đang sở hữu ở phố huyện. Tiền riêng của vợ chồng tôi là gần 2 tỷ, và sẽ làm thủ tục cầm cố nhà đang ở. Tiền mặt tôi đã đưa cho chồng, còn thế chấp ngân hàng cũng đang quá trình làm thủ tục vay.

Biết là bị lộ tẩy, anh ta liền nói thẳng: "Cô thích thì chia tay. Cô tưởng tôi yêu cô à? Cô thử nhìn lại mình xem, bao năm không ai rước vì xấu. Nếu không vì gia sản nhà cô thì còn lâu tôi mới chịu hạ mình cưới cô nhé. Tôi quá khổ vì bố mẹ, họ hàng nhà cô rồi, coi như đó là tiền công cho tôi thôi".

Từ hôm đó đến nay, anh ta không về nhà, chỉ nhắn tin thúc giục chuyện ly hôn, chia tài sản. Cũng may là tôi chưa cầm cố hết nhà cửa, đất cát bố mẹ để đưa cho anh ta. Biết sự thật bộ mặt con rể đểu, bố mẹ tôi sốc và buồn lắm. Nhưng cũng thật may vì anh ta sớm bị bại lộ âm mưu đó.

Bây giờ tôi rất đau khổ và muốn ly hôn. Tôi phải làm gì khi có một người chồng tồi tệ như vậy?

Ứa nước mắt khi nhìn phòng tân hôn do bố mẹ chồng tương lai chuẩn bị

Căn phòng tân hôn của tôi, có thể nói là trái ngược hoàn toàn với căn nhà của bố mẹ chồng tương lai.

Tôi yêu một người đàn ông không giàu có. Gia đình anh ấy sống nhờ nghề làm nông, chăn nuôi. Vì thế, dù bận rộn, vất vả thì tiền bạc cũng không dư dả, nhà cửa cũng tuềnh toàng. Khi dẫn tôi về nhà ra mắt, Hoàng, người yêu của tôi, còn sợ tôi bất mãn, chán nản với gia cảnh của nhà anh.

Nhưng tính tôi đâu phải thế. Dù nghèo khổ nhưng bố mẹ chồng tương lai của tôi rất tốt, lương thiện, hồn hậu. Tôi ở lại chơi một ngày, bố mẹ anh làm gà, bắt cá đãi khách. Tôi cũng chẳng phải đụng vào cái bát, cái đũa. Mẹ anh còn bảo Hoàng phải đối xử với tôi thật tốt bởi tôi lấy anh là thiệt thòi rồi.

Khi chuẩn bị lễ cưới hỏi, Hoàng có sửa sang lại nhà cửa nhưng cũng chỉ ở mức tạm được. Nếu so với nhà tôi thì còn thua kém xa.

Vậy mà hôm qua, khi tôi về nhà anh chơi, thấy phòng tân hôn do chính tay bố mẹ chồng tương lai chuẩn bị, tôi lại bật khóc. Căn phòng rộng rãi (do khi sửa nhà, bố mẹ chồng tương lai đập hai phòng cũ làm thành phòng tân hôn mới), có cả tủ lạnh mini, tranh treo tường, rèm che, ti vi, điều hòa, bộ bàn ghế nhỏ và giường cưới. Mọi thứ được trang trí bài bản, sang trọng chẳng khác nào phòng của khách sạn. Căn phòng này đối lập hoàn toàn với cả căn nhà.

Thấy tôi đỏ hoe mắt, mẹ chồng tương lai nắm lấy tay tôi, bảo bà đã cố gắng hết sức để trang trí phòng này, chỉ hy vọng tôi hài lòng. Bà biết nhà tôi giàu có nổi tiếng, chỉ không ngờ tôi lại chịu làm dâu một gia đình nghèo. Căn phòng này coi như bù đắp một chút thiệt thòi cho tôi.

Tôi ôm lấy mẹ chồng tương lai mà khóc. Tôi lấy Hoàng vì yêu anh, vì thương bố mẹ anh hiền hậu. Tôi chưa từng nghĩ đến chuyện mình chịu thiệt thòi gì cả. Vậy mà bố mẹ chồng tương lai lại nghĩ cho tôi, bù đắp cho tôi.

Hôm qua, tôi bàn với bố mẹ và Hoàng về chuyện sửa lại căn nhà anh một lần nữa. Lần này không phải chỉ sửa cho dễ nhìn mà sẽ là xây dựng, nâng cấp căn nhà lên cho rộng rãi, tiện nghi và hiện đại. Bố mẹ tôi đồng ý và cho tôi 1 tỷ để sửa nhà, còn lại thì mua sắm nội thất. Dù sao tôi cũng là con gái một, ông bà cũng muốn tôi được sống trong một căn nhà bề thế. Nhưng Hoàng lại không đồng ý. Anh nói không muốn nhận tiền của bố mẹ vợ mà muốn tự lập kiếm tiền xây nhà mới, theo đúng khả năng của mình.

Giờ chỉ còn 1 tháng nữa là cưới mà chúng tôi vẫn còn dùng dằng về chuyện này. Phải làm sao để Hoàng đồng ý chuyện sửa nhà đây?