Cho vợ về ở cữ, tôi thất vọng khi thấy mẹ vợ tính toán

Rõ ràng ông bà biết chúng tôi chưa có nhà cửa gì, thu nhập của tôi cũng không cao. Huống hồ vợ tôi từ khi có bầu còn nghỉ việc không đi làm, ông bà lo cho con gái chứ cho ai mà tính toán.

Vợ chồng tôi cưới nhau gần tròn một năm, ngay sau khi phát hiện bạn gái có bầu. Vốn dĩ, ở tuổi 28 tôi chưa muốn kết hôn vì chưa có nhà riêng, nếu lấy vợ chúng tôi phải đi ở trọ vì nhà tôi rất chật, vợ chồng anh trai tôi lại cũng đang ở cùng bố mẹ. Nhưng vì bạn gái có bầu nên chúng tôi đành phải cưới.
Sau khi cưới, vợ chồng chúng tôi tách ra thuê trọ ở riêng. Vợ tôi bầu bì vất vả khó khăn, mấy lần thai dọa sảy nên tôi bàn vợ nghỉ việc, đợi sinh con xong rồi tính.
Vợ tôi cũng chỉ làm nhân viên bình thường, lương không cao nhưng khá áp lực nên khi nghe tôi bàn nghỉ việc để dưỡng thai thì cô ấy đồng ý ngay.
Vì công việc của tôi khá bận rộn, thỉnh thoảng phải đi công tác xa nên gần ngày sinh, tôi bàn với vợ nên về ngoại ở cữ. Bởi tôi biết mẹ tôi còn bận trông con nhỏ cho anh chị, chắc không thể chăm vợ sinh. Hơn nữa tôi nghe mọi người nói, con gái sinh con đều muốn về nhà mẹ đẻ để được mẹ chăm sóc. Vợ tôi nghe tôi gợi ý liền gọi điện cho ông bà ngoại và ông bà vui vẻ đồng ý ngay.
Vì từ nhà trọ của tôi đến nhà bố mẹ vợ cách 30km nên tôi vẫn ở nhà trọ để tiện đi làm, chỉ hai ngày cuối tuần mới về nhà ngoại thăm vợ con. Thấm thoắt mới đó mà con gái tôi đã đầy tháng trông bụ bẫm, đáng yêu vô cùng. Nhìn vợ con mình được bà ngoại chăm sóc tận tình chu đáo tôi rất yên tâm, đúng là không ai chăm con tốt bằng mẹ đẻ.
Cho vo ve o cu, toi that vong khi thay me vo tinh toanTôi thất vọng khi bố mẹ vợ biết vợ chồng tôi khó khăn nhưng vẫn tính toán cả tiền ăn khi vợ về ở cữ (Ảnh minh họa: listaka).
Cuối tuần trước, như thường lệ, tan giờ làm tôi liền chạy xe về nhà ngoại. Sau bữa cơm tối, lúc ở trong phòng riêng, vợ bảo tôi:
-Anh sẵn tiền mặt không đưa cho em 5 triệu?
-Em ở đây cần mua sắm gì mà dùng đến tiền? Tiền nhà không mất, ăn uống thì có ông bà lo. Lúc về nghỉ sinh anh đưa cho em 5 triệu rồi còn gì.
-Ơ, thế đi sinh không mất tiền à? Ông bà tự làm ra thịt ra rau không phải đi chợ mua à? 5 triệu anh đưa còn không đủ tiền trả các loại viện phí hôm sinh. Từ hôm đó tới giờ ông bà còn lo cho em ăn uống, tiền sữa bỉm cho con cũng là bà mua. Rồi mỗi tuần anh còn về đây ăn ở hai ngày cuối tuần nữa. Mấy hôm trước bà ngoại bảo em góp ít tiền chợ để bà lo ăn uống cho chu đáo chứ lương hưu của ông bà không đủ lo cho mẹ con em.
Đúng là em cũng có thiếu sót. Từ nay cho đến khi về nhà mình, mỗi tháng anh đưa cho bà mấy triệu nhé.
Nghe vợ nói xong tôi thật sự thấy thất vọng. Trước khi sinh, mẹ vợ bảo tôi "nếu bà nội bận thì con cứ để vợ con về đây sinh mẹ chăm cho yên tâm mà đi làm. Về ở với bố mẹ có rau ăn rau, có cháo ăn cháo không phải lo gì cả". Tôi biết bố mẹ vợ tuy không giàu có nhưng cả hai ông bà đều là viên chức về hưu có lương, chẳng lẽ không lo được cho con cháu vài tháng.
Rõ ràng ông bà biết chúng tôi chưa có nhà cửa gì, thu nhập của tôi cũng không cao. Huống hồ vợ tôi từ khi có bầu còn nghỉ việc không đi làm, ông bà lo cho con gái chứ cho ai mà tính toán.
Mỗi tuần tôi có về hai ngày cuối tuần, có gì ăn đó, thực chất cũng chỉ là thêm bát thêm đũa chứ có đáng bao nhiêu. Nếu vợ chồng tôi dư dả ngỏ ý góp tiền sinh hoạt đã đành. Đằng này mẹ vợ chủ động đưa ra đề nghị như thế, rõ ràng là với con cháu cũng tính toán ki bo từng hào một.
Tôi bảo với vợ: "Anh tưởng ông bà ngoại thương con thương cháu thế nào. Chẳng qua anh nghĩ ông bà ngại không lấy tiền của con cái chứ nếu bà đã nói thế thì hàng tháng em cứ đưa tiền cho bà, coi như là anh thuê bà ngoại chăm sóc mẹ con em vậy"
Vợ tôi nghe tôi nói xong thì liền tỏ thái độ cho rằng tôi nói như thế là phủi bỏ công ơn của bà: "Mình ăn thì mình phải bỏ tiền chứ. Thế hơn một tháng qua bà chăm con, chăm cháu, chợ bứa cơm nước, giặt giũ không bà làm thì ai làm? Anh đã từng phải thay cho con cái bỉm chưa?
Bà nội đã từng phải nấu cho em bữa cơm nào chưa? Vậy thôi, để em thu xếp đồ đạc rồi xin phép ông bà về nhà mình, vợ chồng con cái lo cho nhau khỏi phiền ông bà ngoại nữa".
Vợ tôi luôn thế, không có gì giỏi, chỉ nóng tính là giỏi. Rõ ràng ở cữ nhà ngoại nhưng vẫn góp tiền thì ở lại mang tiếng để nhà ngoại lo. Thôi thì rút kinh nghiệm lần này, lần sau vợ sinh con sẽ không cho vợ về ngoại nữa, đỡ mất lòng nhau. Tôi nói như thế có gì sai mà vợ tôi phải nổi cáu?

Giấu chồng, vợ mang tiền đầu tư để rồi khóc hận vì thua lỗ

Trong những cơn "tụt huyết áp" của chứng khoán, nhiều nhà đầu tư không thể "vào bờ", không ít người khóc cạn nước mắt vì kênh đầu tư này.

Chị Lê Thị Ngọc (nhân viên văn phòng tại TP.HCM) tâm sự đang “còng lưng” trả nợ.

Chồng làm phó phòng ở một công ty lớn nên thu nhập gia đình chị Ngọc ổn định. Hai vợ chồng chị trả hết nợ mua nhà, họ tính toán mua chiếc xe ô tô 7 chỗ để đi lại, cuối tuần cho con cái đi chơi xa.

Chị Ngọc là người “tay hòm” chìa khoá, tiền tiết kiệm của hai vợ chồng chị chọn gửi tiết kiệm online để tiện thanh toán, đỡ mất công đi lại.

Năm ngoái, vợ chồng chị Ngọc mới dự định đặt cọc mua xe thì giai đoạn căng thẳng của dịch Covid-19 xảy đến. Suốt thời gian sau đó, chị Ngọc ở nhà không đi làm, lương công ty chỉ trả 1/3 “cầm hơi”.

Sốt ruột vì thu nhập giảm, chị Ngọc nghĩ đủ cách để kiếm thêm thu nhập cho mình. Nghe cô bạn thân nói đầu tư chứng khoán lời cao hơn gửi ngân hàng. Đặc biệt, nếu biết chọn mã tốt, sinh lợi nhanh chóng mà không cần chờ lâu. Có nửa tỷ trong tài khoản tiết kiệm, lãi thấp chẳng đủ tiền rau dưa, trong khi bạn bè đua nhau đầu tư, tiền đẻ ra tiền. Chị Ngọc hỏi chồng về đầu tư chứng khoán. Anh chồng cười bảo: “Mình không hiểu biết gì, chơi làm sao được!”.

Chồng không hào hứng nhưng hội bạn thân ngày nào cũng “chém” về chứng khoán khiến chị Ngọc “sung”. Chị âm thầm bước vào giới đầu tư. Ban đầu chị rút 50 triệu đồng thử nhờ bạn mua giùm qua tài khoản của bạn theo kiểu mua chung.

Khi bán được, 3 ngày sau tiền về tài khoản, bạn chị Ngọc gửi cho chị cả gốc và lời. Góp 50 triệu đồng trong 3 tuần chị Ngọc lời được gần chục triệu. Thấy quá "ngon ăn", chị lập riêng một tài khoản chứng khoán để tự giao dịch.

Người ta đầu tư chứng khoán phải nghiên cứu tình hình làm ăn kinh doanh và xem các chu trình lên xuống biểu đồ của mã “hàng”, đọc báo cáo tài chính, biến động của công ty… còn chị Ngọc mua theo phong trào, mua theo "hệ tâm linh". Chị thích mã nào hỏi hội chị em, nếu bạn bảo “được đấy” là chị vào lệnh, chờ khớp giá.

Từ từ, chị Ngọc lao vào cơn say chứng khoán lúc nào không hay. Chị rút thêm tiền tiết kiệm và mỗi lần đầu tư thêm một mã. Có thời điểm chị mua một mã lên tới 82,5 ngàn đồng/cổ phiếu. Chị mua 2.000 cổ phiếu, vài hôm sau mã này tăng tới 85 ngàn đồng nhưng chị không bán, chờ sóng đưa lên "đỉnh".

Thời điểm đó thị trường tăng tốt, các mã chị mua đều lãi cao nên chị Ngọc càng hăng. Những giờ nghỉ trưa, thay vì tám chuyện, chị Ngọc chỉ săn tìm cổ phiếu, trong team “Mê cổ” của chị có mã gì hay mọi người chia sẻ, sẵn tiền trong tài khoản, chị Ngọc lại đặt lệnh mua.

Cơn say chứng khoán cuốn trôi nhiều sổ tiết kiệm của các gia đình (Ảnh minh hoạ)

Chồng chị thấy vợ vui với chứng khoán, anh chỉ cười dặn: “đầu tư tý cho vui thôi nhé”. Anh không hề biết vợ đã "tất tay" số tiền tiết kiệm của hai vợ chồng. Qua mấy cơn biến động của thị trường chứng khoán, các mã đều giảm mạnh, thấy vợ hay than, anh nghĩ “thôi xem như mất tiền mua niềm vui".

Đến tháng 6 năm nay, anh được giao nhiệm vụ mới, chuyển đổi địa bàn quản lý, cần đi lại ngoại tỉnh mỗi tuần nên muốn rút tiền mua xe hơi. Khi ấy anh mới biết toàn bộ tiền vợ đã “ném” vào chứng khoán. Chị Ngọc khóc lóc, thành thật cho biết đã lỗ hơn 40% so với vốn bỏ ra, nên không dám bán cổ phiếu thu hồi tiền. Một mã bất động sản lúc mua giá 57 ngàn đồng/cổ phiếu thì hiện tại chỉ còn hơn 20 ngàn đồng. Mã cao nhất đầu tư lúc gần 70 ngàn đồng/cổ phiếu giờ còn được hơn 40 ngàn đồng.

Hai vợ chồng rầu rĩ bàn tính, cuối cùng họ chọn mua chiếc xe 7 chỗ khoảng 700 triệu đồng. Ngoài hơn 200 triệu đồng từ cuốn sổ tiết kiệm chồng chị giữ, chị Ngọc đứng ra vay mượn thêm người thân và ngân hàng.

Hai tuần nay, những biến động liên quan tới một tập đoàn bất động sản khiến thị trường chứng khoán tiếp tục lao dốc. Mỗi ngày, chị Ngọc tiếp tục tái mặt nhìn số tiền của mình “bốc hơi” qua những biểu đồ xanh đỏ, cạnh đó là nỗi lo “thắt lưng buộc bụng” trả nợ mỗi tháng gần 10 triệu đồng tiền mua xe cho ngân hàng. Chị mơ ngày thị trường chứng khoán vực lại, cho tài khoản của chị "về bờ" để bán hết số cổ phiếu rồi "giải nghệ", gỡ gạc chút tiền “mồ hôi công sức” bao năm.

Nhưng biết bao giờ mới tới ngày "về bờ" ấy, hay là không bao giờ?

Vợ bỏ đi, 2 năm sau, tôi phát hiện túi tiền cùng lá thư

Cầm số tiền 1 tỷ trong tay mà lòng tôi day dứt và thương vợ cũ vô cùng.

Tôi từng có cuộc hôn nhân rất hạnh phúc, vợ chồng sống với nhau được 4 năm. Cho đến một ngày vợ đột ngột bỏ đi biệt tích và để lại tờ đơn ly dị đã có chữ ký sẵn của cô ấy. Hận vợ quá, tôi không gọi điện, cũng chẳng muốn đi tìm kiếm. Lúc đó, tôi còn thề cả đời này không thèm lấy vợ nữa. Tôi căm thù vợ đến nỗi khóa trái phòng cưới của hai vợ chồng lại.