![]() |
Ảnh minh họa. |
![]() |
Ảnh minh họa. |
Người ta vẫn bảo, hôn nhân là mồ chôn của tình yêu, vậy mà vợ chồng Hà thì ngược lại, càng ngày họ càng yêu nhau hơn, càng lãng mạn hơn. Ai đời, ngồi ăn với bạn bè mà vợ gắp cho chồng, chồng đút cho vợ. Đám bạn kêu ré lên sến quá ông bà ơi, Trí chẳng ngượng mà còn nháy mắt: “Ghen hả, thấy vợ chồng người ta yêu nhau thì ghen hả. Ghen thì cứ học người ta đi, cứ yêu nhau đi, cứ lãng mạn đi...”
Lâu nay anh vẫn tưởng mình khỏe mạnh. Có ai ngờ, một cơn bạo bệnh lại đột ngột quật ngã anh. Bác sĩ buộc anh phải mổ gấp, thời gian nằm viện kéo dài cả tháng. Vợ chồng mình đã ly hôn, ba mẹ anh già yếu ở tận miền Trung, người em gái duy nhất đang chăm sóc ba mẹ. Anh chợt nhận ra mình cô độc đến nhường nào…
Ngay lúc anh khó khăn nhất, em - vợ cũ của anh - lại xuất hiện như một phép màu. Em chăm sóc anh từng ly từng tí. Em nhẹ nhàng nâng anh ngồi dậy, nhẹ nhàng dìu anh đi từng bước. Em giặt đồ cho anh, nấu cho anh từng chén xúp, từng tô cháo. Em nhắc anh uống thuốc đúng giờ. Em thức giấc nửa đêm để cùng anh vượt qua những cơn đau … Tất cả, như chúng ta vẫn là vợ chồng, như chúng ta chưa từng chia tay.