Vợ ngoại tình, chồng van xin “đừng bỏ anh“

Về đến nhà, anh cứ ôm lấy tôi và khóc “đừng bỏ anh em ơi”. Thực sự tôi xót xa không cầm được nước mắt.

Tôi năm nay 33 tuổi, đang là giáo viên cấp 2. Chồng tôi hơn tôi 8 tuổi. Hai chúng tôi đến với nhau cũng không hẳn là vì tình yêu, mẹ tôi và mẹ anh ấy là bạn rất thân, vì vậy nên hai bà đã giao ước rằng sẽ gả con cho nhau.
Nhưng hồi anh 22 tuổi, anh đã du học sang Đức và đã lập gia đình với một cô gái người Việt cũng đang làm việc bên đó. Hai người sống với nhau được 3 năm thì chia tay nhau. Anh trở về Việt Nam và vào làm ở một viện nghiên cứu với mức lương cũng khá.
Quay trở lại chuyện anh lập gia đình, bố mẹ anh đã sốc lên sốc xuống vì anh vốn là đứa con ngoan ngoãn và vâng lời. Mẹ anh ốm nặng, bà đã sang nhà tôi xin lỗi mẹ tôi vì đã không thực hiện được lời cam kết như hai người đã giao ước với nhau. Cuối cùng khi anh về nước thì bố anh đã mất chi còn mẹ anh thì ốm đau bệnh tật phải nằm một chỗ.
Vì là chỗ thân quen với mẹ tôi nên tôi cũng thường xuyên sang thăm hỏi và chăm sóc cho bà. Vì thế bà yêu thương tôi như con đẻ. Đế lúc anh về nước bà rất muốn tôi làm con dâu của bà. Tôi thì không có tình cảm nhiều lắm với anh ngoài sự quý trọng, nhưng anh thì rất yêu tôi và muốn được cưới tôi, thêm vào việc cả mẹ tôi và mẹ anh đều muốn chúng tôi nên vợ nên chồng, vì vậy tôi đã gật đầu đồng ý.
Ảnh minh họa.
 Ảnh minh họa.
Sau ngày chúng tôi cưới, mẹ anh đã giao hết lại tài sản bao gồm giấy tờ và sổ tiết kiệm cho vợ chồng tôi. Bà chỉ có một mình anh nên bà thương anh vô cùng. Hơn một tháng sau ngày chúng tôi kết hôn thì bà mất, trước khi mất bà gọi tôi đến và nói bà chỉ có mình anh nên bà thương anh vô cùng, giờ bà muốn tôi sẽ yêu thương anh và chăm sóc anh thay bà. Bà muốn tôi hứa với bà là yêu thương và cùng anh sống đến trọn đời. Tôi gật đầu đồng ý.
Nhưng khi kết hôn rồi tôi mới thấy cuộc hôn nhân này với tôi nặng nề thế nào, tôi chỉ có sự thương mến và cảm phục anh chứ không có tình yêu. Chồng tôi cũng cảm nhận được điều đó nhưng anh vẫn yêu thương tôi mà không bận tâm xem tôi thế nào. Tất cả mọi sự lo lắng của anh đều dành cho tôi, từ việc đưa tôi đi mua sắm, rồi tặng cho tôi những món quà bất ngờ, nhưng tôi chẳng lấy làm hạnh phúc.
Có lẽ sẽ có nhiều người đang cảm thấy sôi sục là tại sao tôi ngu dại thế. Nhưng tôi là người sống khát khao tình yêu thực sự. Tôi đã gật đầu ngu ngốc để cưới một người mà mình chẳng cảm thấy có cảm giác gì. Rồi tôi đã gặp anh, người đàn ông mà tôi yêu thương thực sự. Anh chưa có gia đình và khá thành đạt.
Tôi ngưỡng mộ anh về tài năng và cách sống. Anh mạnh mẽ và cuốn hút đúng như những gì tôi hằng mong ước về người đàn ông của cuộc đời mình. Tôi đã đi cùng anh ấy gặp gỡ bạn bè và gia đình anh ấy, mọi người đều rất quý tôi, có điều mọi người chưa biết rằng tôi đã có chồng con.
Chúng tôi cứ cuốn vào với nhau mãi. Anh có nhà riêng, vì vậy thỉnh thoảng tôi vẫn đến và nấu cho anh ăn. Hai chúng tôi có những khoảng thời gian rất hạnh phúc. Tất nhiên là anh cũng có vài cô gái khác, nhưng tôi biết chắc chắn chỉ là qua đường bởi vì với tôi anh nghiêm túc thực sự.
Tôi không đồng ý cho anh nói với gia đình về chuyện cưới xin vì tôi chưa quyết định được cuộc hôn nhân của mình. Hằng ngày tôi vẫn làm tròn bổn phận với gia đình, và chúng tôi vẫn là người tình của nhau hơn 1 năm qua….
Tôi không biết được chồng tôi có biết chuyện tình cảm này hay không, nhưng anh vẫn quan tâm chăm sóc và yêu thương tôi như vậy. Tôi thật khổ tâm vì sống với chồng nhưng trái tim lại dành trọn cho người đàn ông khác. Chồng tôi chưa bao giờ đòi hỏi ép buộc tôi điều gì. Tôi không thể nói được việc tôi đang ngoại tình vì như thế thì tàn nhẫn quá!
Tối hôm qua, anh uống rượu rất say. Lần đầu tiên tôi thấy chồng tôi say đến vậy. Về đến nhà, anh cứ ôm lấy tôi và khóc “đừng bỏ anh em ơi”. Thực sự tôi xót xa không cầm được nước mắt.
Tôi phải làm sao bây giờ, vì lời hứa với mẹ chồng tôi mà tôi phải tiếp tục cuộc hôn nhân này, hay tôi nên sống cho hạnh phúc của mình? Liệu tôi có phải trả giá khi bỏ chồng tôi giữa đường hay không?

Tai bay vạ gió vì... “phây“

Cứ thế, các rắc rối xung quanh những chiếc máy “công nghệ cao” của vợ chồng chị càng thêm phức tạp.

Mạng xã hội hay facebook đã không còn xa lạ với nhiều cặp vợ chồng. Trong cuộc sống hằng ngày của họ, mạng xã hội đã trở thành nơi chia sẻ, giãi bày nhiều tình cảm, tâm sự... Nhưng, từ đây nhiều rắc rối cũng nảy sinh.

Sau khi trúng quả đậm từ một hợp đồng làm ăn, anh Mai Văn Lâm (ở Quảng Nam) hí hửng sắm cho mình và vợ 2 chiếc ipad đời mới nhất và “lên đời” luôn 2 chú “dế” với đầy đủ tính năng. Từ hồi có mấy chiếc máy “công nghệ cao”, vợ chồng anh cài đủ loại phần mềm xem phim, đọc báo, facebook, gọi điện gửi tin nhắn có hình... Thi thoảng, anh chị còn “chat chít”, gửi tin nhắn hình kiểu “xì tin” mùi mẫn cho nhau, rồi cùng viết facebook kể về những chuyến đi chơi, những câu chuyện tình cảm từ hồi “ngày xửa ngày xưa”. Ban đầu, họ có cảm giác, những vật vô tri vô giác ấy đang giúp “hâm nóng” tình cảm vợ chồng.

Ảnh minh họa.
 Ảnh minh họa.
Thế nhưng, càng ngày gia đình anh chị càng chìm đắm vào thế giới “ảo”, chồng thì mải mê “chém gió” tình hình thời sự, chính trị trên “phây”, vợ cũng tất bật “like” với “status” trên trang facebook cá nhân. Việc nhà cửa, chăm sóc con cái, nhiều khi người này “đùn đẩy” cho người kia. Buổi sáng, chuẩn bị đi làm rồi đưa con đến trường nhưng chị Thu, vợ anh Lâm vẫn cố nán lại để “chụp một phát đăng lên phây cho bạn bè “ngắm” cái váy mới mua”. Buổi chiều, tranh thủ đón con rồi chợ búa, cơm nước, chị muốn nhờ anh giúp một tay thì anh lại bận …làm mấy ván game online, chat chít với bạn. Buổi tối, đôi khi bữa cơm của cả nhà cũng gián đoạn vì chồng bận “bình loạn” mấy bức ảnh “chế” hài hước, vợ thì hì hụi chụp lại các món ăn vừa làm để “khoe” trên facebook…

Cứ thế, các rắc rối xung quanh những chiếc máy “công nghệ cao” của vợ chồng chị càng thêm phức tạp. Một hôm, vừa bước chân vào nhà, chị đã thấy chồng giận giữ: “Tôi không ngờ hồi sinh viên cô lại là cái loại “lẳng lơ” như thế. Bây giờ vẫn còn “lưu luyến” tình cũ lắm, thảo nào mà suốt ngày “ôm” cái điện thoại chụp ảnh “tự sướng” làm dáng. Chưa kịp hiểu đầu đuôi câu chuyện, anh Lâm đã quăng chiếc ipad xuống bàn. Cầm lên chị thấy màn hình máy tính bảng đang hiện ra mấy bức ảnh hồi sinh viên của chị chụp với các bạn nam trong lớp.

Thì ra, chính cái “phây” do nhóm cựu sinh viên trong lớp chị lập ra đã “bán đứng” chị. Từ hồi chơi “phây”, chị Thu tìm được nhiều bạn bè hồi sinh viên từ lâu đã không còn liên lạc được do mỗi đứa mỗi nơi. Nhóm bạn của chị lập ra một trang Facebook lớp đại học để cùng ôn lại kỷ niệm. Hôm ấy, bạn trai cũ của chị “xuất hiện” đăng mấy bức ảnh “tình củm” ngày xưa của hai người và viết một “status” tâm sự về những tình cảm dành cho nhau. Không ít bạn nam khác trong lớp cũng đăng lên những bức ảnh chụp cùng chị rồi “comment” bàn luận về mối tình nên thơ ngày ấy. Trong mắt mọi người, tất cả chỉ là kỷ niệm đẹp một thời. Hồi sinh viên nghịch ngợm, chụp ảnh đôi khi cũng bá vai, quàng cổ, giả vờ đang “mi” nhau. Nhưng không ngờ, với anh, nó lại là một minh chứng cho sự “lẳng lơ”, không đoan chính trong quá khứ của vợ.

Vậy là “khẩu chiến” giữa hai vợ chồng xảy ra, không ai chịu nhịn, bỏ qua cho nhau. Do đó, cuộc sống gia đình anh chị luôn trong tình trạng căng thẳng. Nhận thấy tổ ấm có nguy cơ tan vỡ, anh chị phải tìm đến chuyên gia tư vấn tâm lý. Sau khi nghe anh chị giãi bày, chuyên gia tư vấn cho rằng, lỗi lớn nhất của 2 người là không biết giữ gìn thế giới thực và sa đà vào thế giới “ảo”. Cả 2 đều bị cuốn vào “phây” đến mức hạn chế trao đổi trực tiếp với nhau dẫn đến việc nghi ngờ, sứt mẻ tình cảm vợ chồng...

May mà đến nước này, vợ chồng chị Thu kịp nhận ra sai lầm của mình. Suýt nữa thì hạnh phúc tan vỡ chỉ vì mải mê “chém gió” trên Facebook.

Bị chồng giam lỏng vì ngoại tình

Tôi kết hôn được 7 năm, có hai con, một trai một gái, kinh tế ổn định, chồng đẹp trai, có công việc đàng hoàng. Lẽ ra, tôi sẽ phải cảm thấy hạnh phúc, nhưng tôi chỉ thấy cô đơn. Chồng tôi sau cưới thể hiện là một người đàn ông rất gia trưởng, đối xử với vợ con theo kiểu “ban phát”, như thể tôi lấy được anh ấy là một may mắn lắm, cho nên tôi luôn phải biết ơn và cư xử tốt với anh ấy, không có quyền đòi hỏi chồng phải thế này thế nọ.

Thế rồi, tôi đã ngã vào vòng tay của một đồng nghiệp. Sự việc bị bại lộ, chồng tôi tịch thu điện thoại, giám sát mọi hoạt động, cuộc sống của tôi chẳng khác nào bị giam lỏng. Thực lòng, giờ tôi cũng chẳng có tâm trạng nào mà ngoại tình nữa. Nhưng chồng tôi bảo không tin tôi nữa và ngày càng kiểm soát tôi gắt gao. Tôi thấy mệt mỏi quá, không biết phải làm gì để cứu vãn cuộc hôn nhân này nữa, vì mỗi ngày lại thấy chán chồng hơn - 
Nguyễn Hương Ly (Yên Bái).

Ảnh minh họa.
Ảnh minh họa. 

Hương Ly thân, đọc thư của bạn, Tri Giao thấy, bạn đang rơi vào một cái vòng luẩn quẩn: vì chán chồng mà ngoại tình, ngoại tình bị chồng bắt gặp, trừng phạt lại càng chán chồng hơn. Cho nên, muốn cứu vãn cuộc hôn nhân này, thì trước hết, bạn phải thay đổi được cảm xúc của mình với chồng.

Trong thư, bạn than phiền về những hạn chế của anh, điều khiến bạn cô đơn, ngã vào vòng tay người khác. Nhưng liệu bạn có thấy mình công bằng, khi bỏ qua những ưu điểm của chồng? Còn nữa, khi chồng đối xử như thế, bạn đã bao giờ góp ý với anh để cải thiện tình hình, hay chỉ âm thầm chán nản rồi đi tìm điểm tựa khác cho mình?

Việc bạn ngoại tình là một cú sốc với anh ấy, cho nên, dù anh ấy phản ứng có phần tiêu cực với bạn, bạn cũng nên thông cảm và cho anh ấy thời gian. Khi mọi chuyện lắng lại, bạn hãy giãi bày mọi tâm sự, uẩn ức với chồng. Nếu thực lòng yêu bạn, anh ấy sẽ lắng nghe và biết phải làm gì. Hy vọng, mọi chuyện sẽ tốt đẹp với bạn.BÀI ĐỌC NHIỀU

Chồng “yếu” hơn vợ có khác thường?

Bây giờ, khi vai trò phụ nữ được nâng cao, người vợ “mạnh” hơn chồng âu cũng điều dễ hiểu. 

Trong gia đình, theo quan niệm truyền thống, người vợ “yếu” hơn chồng là điều bình thường; ngược lại, chồng “yếu” hơn vợ thì khác thường. Bây giờ, khi vai trò phụ nữ được nâng cao, người vợ “mạnh” hơn chồng âu cũng điều dễ hiểu. Khi chấp nhận rằng người đàn ông có điểm yếu và yếu thế hơn vợ, thay vì cố tìm cách “mạnh” lên thì hoàn toàn có thể xem đó là một “lợi thế” và nên “tận dụng” lợi thế đó.

Anh bạn tôi làm thợ may, khách quen cũng khá. Vợ anh làm việc cho một công ty nước ngoài, có thu nhập cao. Về tài chính, anh tự nhận mình “lép” hơn vợ. Làm việc tại nhà, anh có thì giờ đưa đón con, nấu nướng, giặt giũ và nhiều việc nhà khác đều do anh đảm trách. Mọi người bảo, anh cứ để tình trạng như vậy thì vợ sẽ “cưỡi cổ” mất, nhưng anh cười: “Mình yếu mặt này thì mạnh việc kia. Bà xã mà chê bai chồng thì mình bảo “đổi vai”, bả chạy liền!”. Bởi vậy, vợ anh tuy có lúc hơi mặc cảm là chồng mình thua kém, nhưng nghĩ kỹ lại thì chính nhờ anh mà bản thân có sự nghiệp hơn nhiều bạn bè khác. Sự ngầm phân công đó diễn ra êm ấm suốt nhiều năm qua, vì cả hai đang thấy được mặt mạnh và cả mặt yếu của mình và bằng lòng với điều đó.

Ảnh minh họa.
 Ảnh minh họa.
Hồi trước, chị dâu tôi hay bị mang tiếng là “ăn hiếp” chồng. Bởi chị là người tháo vát, nhanh nhạy nên phần lớn các công việc mưu sinh đều do chị quyết định và tổ chức thực hiện. Hết buông cái này, chị bắt cái kia, nhiều khi anh tôi không muốn nhưng cũng phải chiều ý chị. Có lúc vợ chồng cãi nhau vì anh tôi nói chị lấn quyền chồng, chị khóc bảo: “Em lấn quyền nhưng em có làm gì cho riêng mình không?”. Nhiều lần như vậy, anh tôi cũng hiểu ra. Tự thấy mình không xốc vác được việc gia đình, vậy nên lúc rỗi việc, anh chăm chút từng bờ ao, mái chòi, nẹp vách… Nhà cửa dù nghèo nhưng vẫn ấm cúng. Các con anh đều học hành chăm ngoan, hơn khối gia đình bề thế, ông chồng hay “vỗ ngực” là trụ cột gia đình.

Vậy mới nói, người chồng “yếu thế” hơn vợ nên tận dụng “lợi thế” của mình là sự trung thực và bằng lòng với điều kiện vốn có một cách khéo léo. Bởi mỗi người sinh ra đều có điểm mạnh, điểm yếu đặc thù không dễ gì thay đổi được, vì vậy nên hiểu điều đó và dung hòa giữa các mối quan hệ gia đình. Đâu phải hễ đàn ông chăm lo việc nhà thì trở nên yếu thế, và dù có yếu thế cũng đâu có nghĩa là không hạnh phúc? Cũng không phải ở gia đình nào mà người phụ nữ “mạnh” hơn chồng thì đều phát sinh bi kịch. Vấn đề là phải hài hòa giữa điểm mạnh và yếu của mỗi người để đạt mục tiêu chung trong việc vun bồi hạnh phúc và nuôi dạy con cái.

Ông bà ta dạy “khôn ngoan chẳng lọ thật thà”, trong quan hệ gia đình, thật thà với điểm yếu của mình lắm khi là một “chước” hay, thay vì cố giấu diếm, chỉ khoe điểm mạnh, để rồi thất vọng về nhau. Sự thật thà này nên bắt đầu trước khi lấy nhau, thay vì cố che đậy, đến khi “lộ nguyên hình” thì ai nấy đều thấy bẽ bàng.