Vợ đảm như... cái phao

Anh luôn hãnh diện với bạn bè có vợ đảm đang, chu toàn từ việc cơ quan đến việc nhà cửa. Em chăm chỉ, cần mẫn, chẳng mấy lúc ngơi tay.

Em chăm chỉ, cần mẫn, quần quật cả ngày, chẳng mấy lúc ngơi tay, hay dành thời gian chăm chút cho mình.
Em bảo, em không quen hưởng thụ, nên kiếm được bao nhiêu em tằn tiện giữ kỹ. Chi tiêu trong gia đình chưa một lần em vung tay quá trán. Hôm rồi nhà mình định sửa sang lại căn phòng cho bé Bông, chắc cũng chỉ thay chiếc bàn học đã cũ, tấm rèm mỏng và chiếc bóng đèn đã kém sáng, vậy mà anh thấy em đã phải cân nhắc mãi chỉ để chi cho hợp lý nhất. Nhà mình đâu nghèo đến nỗi phải cân đo đong đếm chút tiền bé mọn đó em.
Ảnh minh họa. Nguồn: Internet.
 Ảnh minh họa. Nguồn: Internet.
Nhờ sự chăm chỉ và năng lực vốn có, em được thăng chức, làm sếp một văn phòng của công ty. Lương tăng nhưng em vẫn giữ thói quen tằn tiện, chắt bóp từng đồng. Làm sếp, trong mắt cấp dưới, em vẫn là người phụ nữ giản dị, thậm chí là… lạc hậu. Trước khi đi làm chẳng bao giờ thấy em ngồi vào bàn trang điểm dăm bảy phút. Em không có “gu” thời trang, đơn giản là thi thoảng đổi mới mình bằng một màu áo khác, em cũng không.
Bé Bông được giấy khen, anh muốn thưởng cho con bằng chuyến đi nghỉ mát cho cả nhà. Em chiều con cũng gật gù: “Thì nghỉ mát, nhưng hai bố con đi thôi nhé.” Một chuyến đi nghỉ có tốn là bao so với công sức làm việc một năm mà em đắn đo đến vậy? Không có em đi cùng, chuyến đi còn gì là ý nghĩa.
Anh thì quen nết chẳng nề hà chi tiêu cho những gì mình thích. Những cuộc nhậu nhẹt với bạn bè hiếm khi anh vắng mặt. Anh thích chơi công nghệ từ điện thoại đến laptop, nên sản phẩm độc đáo nào vừa được tung ra là anh tìm mọi cách để sở hữu. Chán cái cũ, anh sẵn sàng bán đi để thay mới, chẳng tính toán.
Công ty đột ngột làm ăn thất bại, anh thành kẻ thất nghiệp ở nhà sống bám vào đồng lương của vợ. Xưa nay lương ai người ấy giữ, không có em quản thúc, nên đến giờ nhìn lại anh thấy túi tiền của mình sao trống rỗng. Lúc đấy, em đã chìa tay vực anh dậy khỏi chán chường và bế tắc. Em đưa hết tiền tiết kiệm của mình để anh có vốn làm ăn. Ngẫm lại anh mới thấy, em tằn tiện thế chỉ là tằn tiện với bản thân. Em bao giờ cũng lo chu toàn và chiều lòng bố con anh. May mà có em, là chiếc phao an toàn và chắc chắn, để gia đình mình chẳng bao giờ phải lao đao khi gặp biến cố.

Sóng ngầm trong nhà vì “dâu con, rể khách“

“Bố mẹ nó còn sờ sờ ra đấy thì cớ gì nó phải yêu thương bố mẹ vợ!”, câu nói đó chị ghim trong lòng từ cái ngày mới về làm dâu đến giờ.

Vốn ít khi kể lể chuyện trò theo cái kiểu đàn bà – như anh vẫn gọi - vậy mà sáng đó, anh lại kể với chị một câu chuyện không phải của nhà mình. Rằng, anh trai của anh trách móc hai đứa em trai bên đằng vợ vì chuyển công tác, nhà cửa vào Nam sinh sống, để lại cha mẹ già cho chị gái mà chẳng gửi gắm lại anh rể câu nào. Song thân ốm đau, chả lẽ mỗi con gái lo, rồi lại vào tay thằng rể này thôi – anh trai anh bảo thế.

Chồng “ăn vụng” với bạn thân vợ suốt 30 năm

(Kiến Thức) - Chồng tôi qua lại với bạn thân của tôi và lừa dối tôi trong suốt 30 năm mà tôi không hay biết. Tôi thấy mình thật ngu ngốc...

Tôi năm nay đã 52 tuổi, ở cái tuổi nửa cuối cuộc đời, có con có cháu đầy đủ mà nói ra chuyện này tôi thấy thật xấu hổ, nhưng giữ im lặng thì tôi không chịu đựng được, tôi phát hiện người chồng bấy lâu nay mình yêu quý, tôn trọng lại có quan hệ bất chính với ngay cả bạn thân của mình. Cái sự thật ấy khiến tôi choáng, váng, thấy mình thật ngu si, đần độn, mọi thứ xung quanh tôi bị đảo lộn, tôi hoang mang và không biết mình phải làm thế nào mới đúng?

Người mà chồng tôi qua lại lại chẳng phải ai khác mà là người bạn gái thân với tôi từ ngày còn bé, cô ấy cũng đã có chồng và gia đình riêng của mình nhưng vì chơi thân và sống cùng một thành phố mà hai gia đình vẫn thường xuyên qua lại. Tình cờ đọc được nhật ký của cô bạn đó, tôi mới biết họ đã lén lút qua lại từ trước khi anh lấy tôi và đến giờ vẫn thỉnh thoảng gặp gỡ.