
Ấn Độ đang cân nhắc mua khẩn cấp hai máy bay chiến đấu Su‑57 tiên tiến từ Nga và triển khai sản xuất thêm tại Nashik. Nếu kế hoạch thành hiện thực, Không quân Ấn Độ (IAF) có thể sở hữu tới 140 chiếc Su-57, hình thành 7 phi đội hiện đại, mạnh mẽ, uy lực, nhanh chóng lấp đầy khoảng trống lực lượng và nâng tầm quyền lực trên bầu trời.

Thông tin do trang tin ThePrint tiết lộ, nhanh chóng được nhiều tờ báo quốc phòng nhắc lại. Đây là bước đi chiến lược của New Delhi, giúp tăng cường khả năng tấn công từ xa và khẳng định vị thế trong khu vực, đặc biệt khi cạnh tranh trực tiếp với F‑35 của Mỹ.

Bài học rút ra từ Chiến dịch Sindoor hồi tháng 5 đã cho IAF thấy rõ: cần những chiến đấu cơ có tầm bắn xa, khả năng thâm nhập sâu và tỷ lệ sống sót cao. Rafale và Su‑30MKI hiện tại rất hạn chế về tải trọng vũ khí và khả năng tấn công nhanh, khiến Ấn Độ phải tìm kiếm giải pháp mạnh mẽ hơn.

Su‑57 cung cấp một tổ hợp cảm biến và quản lý tín hiệu tiên tiến mà IAF chưa có. Radar AESA N036 “Byelka”, hệ thống quang‑điện tử thụ động, khoang chứa vũ khí kín, cùng các hệ thống tác chiến điện tử giúp máy bay thực hiện các nhiệm vụ bắn từ xa hiệu quả với các tên lửa như R‑37, R‑77M đến vũ khí hành trình Kh‑69/Kh‑59MK2.

Phiên bản hiện tại sử dụng động cơ AL‑41F1, trong khi động cơ Izdeliye‑30 vẫn đang trong quá trình thử nghiệm. Vì vậy, các thỏa thuận mua Su‑57 của Ấn Độ sẽ phụ thuộc vào loại động cơ được chuyển giao, cũng như khả năng tích hợp các hệ thống vũ khí và trang thiết bị điện tử hiện đại.

Ở New Delhi, điều gây tranh cãi không phải là mức độ “tàng hình” của Su-57, mà là câu hỏi liệu Ấn Độ có được đảm bảo quyền tiếp cận kho đạn, dịch vụ bảo trì và chuỗi cung ứng hay không. Các điều khoản xuất khẩu, số lượng vũ khí kèm theo, cam kết chuyển giao công nghệ và lịch trình bàn giao là những chi tiết nhạy cảm cần được đàm phán kỹ lưỡng.

Về mặt công nghiệp, Ấn Độ dự kiến mô hình giống Su‑30MKI: nhận máy bay nguyên chiếc từ Nga, sau đó sản xuất theo giấy phép tại Nashik, tăng dần tỷ lệ nội địa hóa. Tập đoàn quốc phòng hàng đầu của Ấn Độ và các nhà cung cấp khu vực tư nhân có thể tiếp thu kỹ thuật tích hợp khoang vũ khí, quản lý chữ ký và chế tạo các cấu trúc khó quan sát.

Chương trình cũng mang lại lợi ích chiến lược dài hạn. Su‑57 kết hợp với Su‑30MKI, Rafale và UAV mồi bẫy sẽ mở rộng khả năng tấn công sâu và tạo đòn răn đe mạnh hơn, đồng thời giảm sự phụ thuộc vào các nền tảng nước ngoài trong những tình huống chiến tranh căng thẳng.

Một hợp đồng Su‑57 phát đi hai thông điệp: New Delhi muốn tăng khả năng tấn công sâu và áp chế phòng không, đồng thời vẫn duy trì mua sắm lớn từ Moscow khi lợi ích chiến thuật và công nghiệp phù hợp. Điều này cho thấy Ấn Độ cân bằng quan hệ quốc phòng giữa Nga và các đối tác phương Tây.

Tuy nhiên, dự án cũng tồn tại rủi ro: hiệu năng “tàng hình” chưa hoàn thiện, độ tin cậy của động cơ mới, cam kết chuyển giao công nghệ, cũng như khả năng chịu tác động từ các lệnh trừng phạt quốc tế. Ngoài ra, hợp đồng lớn với Nga có thể tạo ra tác động ngoại giao với các đối tác phương Tây.

Hiện New Delhi chưa đưa ra xác nhận chính thức. Các nguồn tin cho biết đây là giai đoạn đánh giá, thảo luận nội bộ giữa Bộ Quốc phòng, IAF và các đối tác Nga, với nhiều phương án thử nghiệm về số lượng phi đội, lịch trình sản xuất và chuyển giao công nghệ.

Nếu tiến hành, đơn hàng ban đầu là hai phi đội sẽ được sản xuất tại Nashik và sẽ mở rộng lên tới 120 - 140 chiếc trong các năm tới. Đây là bước ngoặt lớn trong nỗ lực hiện đại hóa Không quân Ấn Độ, giúp quốc gia này nâng cao khả năng tấn công sâu và củng cố năng lực công nghiệp quốc phòng nội địa.