Sau cuộc hôn nhân địa ngục, nhất định là nắng ấm tươi sáng

Chỉ cần sống lương thiện, tử tế và dũng cảm bước ra khỏi cuộc nhân địa ngục, phụ nữ nhất định sẽ tìm thấy hạnh phúc cho mình.

Những ngày cuối năm, tôi bất ngờ nhận được tin báo hỷ của chị Duyên, một người chị đồng nghiệp từ hơn 5 năm trước. Chị thông báo chuẩn bị đám cưới với người chồng Canada sau hai năm tìm hiểu. Hai con gái riêng của chị cũng sẽ đổi họ theo bố dượng. Chị sắp mua nhà mới và dự định hè năm sau sẽ về Việt Nam làm tiệc ra mắt mọi người.

Nhìn tấm ảnh cả gia đình chị cười rạng rỡ bên nhau và những tháng ngày hạnh phúc viên mãn sắp đến, ít ai có thể ngờ, chỉ vài năm trước đây thôi, chị từng vật vã khổ sở với cuộc hôn nhân đầu. Chồng cũ của chị cũng là đồng nghiệp cùng công ty, họ hẹn hò tận 4 năm mới về chung một nhà.

Khi ấy, cả công ty ai cũng chúc mừng vì họ đẹp đôi, nhưng sau đám cưới, chị Duyên mới vỡ lẽ chồng không chỉ vũ phu mà còn trăng hoa. Khi chị đang mang bầu đứa con đầu lòng, anh ta đã ra ngoài bóc bánh trả tiền. Bị vợ căn vặn, chồng cũ không những không hối lỗi mà còn thẳng tay tát chị 2 bạt tay.

Sau cuoc hon nhan dia nguc, nhat dinh la nang am tuoi sang
Chồng cũ của chị không chỉ ngoại tình mà còn đánh chị thường xuyên. Ảnh minh họa.

Đánh vợ được một lần, anh ta không ngại đánh lần hai, lần ba. Đánh xong, anh ta xin lỗi, chị lại tha thứ và bị đánh tiếp. Khi có thêm đứa con gái thứ hai, anh ta vẫn chứng nào tật nấy, thường xuyên đi bia ôm, vui vẻ với gái rồi về nhà kiếm chuyện đánh vợ.

Có lần cả nhà đi du lịch Vũng Tàu, không hiểu vì lý do gì hai vợ chồng gây cãi và anh chồng thẳng tay đánh chị đến chảy máu mũi và ngất đi. Sợ bố đánh mẹ chết, đứa con gái lớn khi ấy năm tuổi đã lén lấy điện thoại gọi cho ông bà ngoại. Giữa khuya mười hai giờ đêm, bố mẹ chị lặn lội từ Sài Gòn xuống Vũng Tàu “giải cứu” con gái và hai cháu ngoại. Sau lần ấy, chị mới dứt khoát ly hôn.

Nhưng đâu dễ mà bỏ được ông chồng “trời đánh” ấy. Sau nhiều giằng co giữa hai vợ chồng và cả hai bên gia đình thông gia, chị đồng ý chia đôi tài sản theo tỷ lệ 4-6 (chị 4 - anh ta 6), đồng thời ký giấy thỏa thuận một mình nuôi hai con, không cần anh ta trợ cấp. Thua thiệt đủ đường như vậy nhưng chị vẫn chấp nhận để có thể ly hôn và giành quyền nuôi hai con.

Sau ly hôn, chị ôm hai con sang Canada theo diện công nhân kỹ thuật cao. Thời gian đầu, chị ở nhờ nhà một người bạn, ổn định trường lớp cho hai con và chi tiêu bằng số tiền dành dụm mang sang từ Việt Nam. Rồi chị bắt đầu tìm việc làm và đi học thêm, từ từ cân bằng cuộc sống.

Sau cuoc hon nhan dia nguc, nhat dinh la nang am tuoi sang-Hinh-2
Chị đã tìm thấy hạnh phúc của đời mình sau nhiều giông bão. Ảnh minh họa.

Chị gặp người chồng quốc tịch Canada hiện tại trong một buổi hội thảo. Anh tạo ấn tượng với vẻ ngoài nhỏ nhắn nhưng cách trò chuyện lại vô cùng thông minh, dí dỏm của chị. Khi anh ngỏ lời tìm hiểu, chị ngại ngần vì còn ám ảnh cuộc hôn nhân cũ. Mất sáu tháng kiên trì, anh mới được chị mở lòng. Và sau hai năm yêu, họ quyết định về chung một nhà.

Hai con riêng của chị rất quấn quýt bố dượng. Anh tình nguyện không sinh thêm con để cùng chị nuôi dạy hai con gái cho tốt. Khi anh chia sẻ điều này, chị đã bật khóc vì hạnh phúc. Quả là trời không phụ lòng người. Trải qua bao đau thương, cuối cùng, chị đã được bù đắp.

Nhìn chị rạng ngời hạnh phúc, tôi không khỏi vui lây. Tôi tin, nhân quả ở cuộc đời này. Chỉ cần sống lương thiện, tử tế và dũng cảm bước ra khỏi những cuộc nhân địa ngục, phụ nữ nhất định sẽ tìm thấy hạnh phúc mới cho mình, như chị Duyên của tôi vậy.

Hố nước sâu hun hút được ví như “đường đến địa ngục”

Để đến được hố nước này bạn cần di chuyển một đoạn đường núi rất xa và nguy hiểm.

Ở trung tâm Bồ Đào Nha có một khu bảo tồn nằm trong công viên Tự nhiên Serra da Estrela.

Bên trong nơi này còn có một dãy núi cao nhất nước và một hồ nước kỳ lạ.

Khám phá những món ăn cực ngon trên phố ẩm thực Lý Quốc Sư

Con ngõ ẩm thực Lý Quốc Sư đang gây sốt trong cộng đồng mê ẩm thực bởi hội tụ những món ăn vừa bình dị, gần gũi, vừa mang bản sắc ẩm thực Hà Nội.

Tôi đã đánh vợ chỉ vì cô ấy nói một câu mà tôi cực ghét

Tôi là một đứa trẻ có tuổi thơ bất hạnh khi sống trong một gia đình có bố nghiện rượu và mẹ thì thường xuyên bị chính chồng mình hành hung.

Tuổi thơ của tôi là hình ảnh núp co ro ở xó nhà chứng kiến cảnh mẹ chạy ra khỏi nhà để tránh những lời chửi rủa và hành động vũ phu của bố. Để rồi đợi khi ông say quá, đập phá mệt quá rồi ngủ thiếp đi mẹ mới dám về, bất lực đi nhặt từng mảnh vỡ vung vãi khắp nhà.

Bố chỉ như thế những khi say, còn bình thường ông vẫn là một người chăm chỉ, vẫn đi làm, có tiền vẫn đưa cho vợ lo cho con. Ông vẫn chiều chuộng tôi như bao ông bố khác đối xử với con của mình. Chỉ những khi rượu vào, ông mới biến thành một con người khác. Để khi tỉnh lại, nghe người khác kể ông lại cười khì khì: "Làm gì mà đến mức độ thế".

Toi da danh vo chi vi co ay noi mot cau ma toi cuc ghet

Ai cũng có những điểm giới hạn mà người khác không nên đụng vào. (Ảnh: Sohu).

Vậy nên mẹ con tôi sợ nhất là những khi có lời mời đám ma, đám cưới, đám giỗ. Bởi những ngày ấy, bố khi đi thì quần áo chỉn chu, khi về thì ầm ĩ từ ngoài ngõ, chân một nơi, dép một nơi, nhìn rất thảm hại. Mẹ thường nói rượu đã biến bố thành như thế. Vậy nên tôi giận bố một, thì tôi ghét rượu mười. Lòng tự nhủ sau này lớn lên nhất định tôi sẽ không uống một giọt rượu nào hết.

Tôi còn nhớ một buổi chiều, tôi đi học về thấy nhà rất đông người, tiếng mẹ, tiếng bà nội khóc trong nhà vọng ra. Bố tôi nằm trên giường, chân còn lấm bùn đất. Bố tôi đi làm ở làng bên. Công trình kết thúc, gia chủ mời cơm. Bố rượu say, trên đường về bố đâm vào cột điện ngã văng xuống đường, tử vong tại chỗ. Hình ảnh bố nằm giường với bộ quần áo lao động chưa kịp thay, chân còn bám bẩn, trái tim không còn đập nữa luôn ám ảnh tôi cho đến tận bây giờ dù 20 năm đã đi qua.

Tôi lớn lên, đi học, đi làm, tránh xa các kiểu rượu chè mà sinh viên vẫn hay tụ tập dù nhiều khi bạn bè mỉa mai khích bác. Họ cười tôi vì họ không hiểu những góc khuất trong lòng tôi. Vợ tôi bây giờ là bạn cùng lớp hồi đại học. Cô ấy thấy tôi mỗi lần lớp liên hoan tụ tập đều không uống rượu thì lân la tò mò. Một lần tôi kể chuyện cô ấy nghe. Không ngờ sau đó cô ấy lại quan tâm tới tôi. Chúng tôi yêu nhau, ra trường thành chồng thành vợ.

Đến khi đi làm, vì điều kiện công việc, tôi buộc phải phá vỡ quy tắc của mình. Những khi gặp đối tác, thương thảo khách hàng, tiệc tùng ngoại giao tôi không thể không uống một chút rượu. Sau vài lần tôi nghiệm ra, nếu chỉ uống một ít thì không sao. Vả lại người ta vẫn uống rượu nhưng đâu phải ai cũng bê tha như bố tôi, quan trọng là uống có điểm dừng và lúc nào thì nên uống.

Vợ tôi mỗi lần thấy tôi đi tiếp khách về có uống rượu thì khó chịu ra mặt. Tôi cũng bảo chỉ vì công việc thôi và tôi chỉ uống theo lời mời cho đủ phép lịch sự, không uống nhiều. Đỉnh điểm là cuối tuần vừa rồi, tôi được cất nhắc lên trưởng phòng nên mời cả phòng đi liên hoan. Tiệc vui, ai cũng chúc mừng nên tôi uống khá nhiều, thú thật là cũng hơi chếnh choáng. Tôi tự biết lái xe về không ổn nên nhờ một nhân viên gọi hộ taxi.

Vừa thấy tôi từ taxi xuống, người nồng nặc mùi rượu thì vợ tôi bắt đầu nói như lên đồng. Tôi lúc đó mệt, đã im lặng ngồi ở ghế rồi, nhưng vợ tôi được đà cứ nói mãi.

Tôi không nhớ rõ cô ấy đã nói những gì, chỉ nhớ mấy câu cuối cô ấy cố tình gằn giọng lên: "Anh quên mất là mẹ con anh đã khổ sở vì rượu như thế nào à. Người ta bảo cha nào con nấy. Anh rồi cũng giống bố anh thôi". Nghe đến đó tôi không kiềm chế được mình nữa liền đứng dậy tát vợ một cái. Cái tát có lẽ khá đau, vì sau khi bị chồng đánh xong cô ấy không nói gì nữa, chỉ khóc.

Hai hôm nay vợ tôi giận tôi, không chuyện trò gì cả. Tôi cũng không xin lỗi cô ấy, chỉ nói là: "Đàn ông đánh vợ đúng là chả ra gì, nhưng em cũng nên hiểu vì sao em bị đánh. Xưa nay, một câu nói nặng anh cũng chưa từng nói với em, nhưng ai cũng có những điểm giới hạn mà người khác không nên đụng vào. Anh hy vọng em rút kinh nghiệm".

Miệng thì nói thế nhưng trên đường đi làm tôi lại áy náy. Hành động đánh vợ hôm qua là vì tôi quá giận, hay là tôi cũng giống bố tôi đã bị rượu làm cho mất hết lý trí nên hành động vũ phu rồi? Vợ tôi nói với như vậy có phải là cô ấy quá sai không? Việc này tôi có nên xin lỗi vợ một câu không?