Là vợ chồng, không “thủ” không được!

Khi đã hết yêu thương thì đồng tiền có sức mạnh rất ghê gớm, sẽ giành giật đến đồng xu cuối cùng nên chuyện "thủ" cũng "bình thường thôi".

Đó không chỉ là kinh nghiệm của một người đã có gia đình mà còn là cách để tránh những tổn thương cho người phụ nữ. Khi người ta đã hết yêu thương thì đồng tiền có sức mạnh rất ghê gớm. Họ có thể bất chấp thủ đoạn để giành giật đến đồng xu cuối cùng với người từng đầu gối tay ấp nên chuyện "thủ" cũng "bình thường thôi". Ai học hết được chữ "ngờ".
Lúc chưa lấy chồng tôi từng nghĩ, đã là vợ chồng thì tất cả đều chung: chung nhà, chung con, chung giường… ; cần gì phải tính toán, so đo. Thế nhưng sau gần năm năm chung sống, tôi nhận ra, nếu mình không biết cách phòng thân sẽ bị thua thiệt. Kết luận đó tôi rút ra không chỉ từ những chuyện đã xảy đến với người thân quen mà tôi được chứng kiến mà còn từ chính cuộc hôn nhân của tôi. Chồng tôi chưa có "quan hệ ngoài luồng" khiến tôi phải đề phòng nhưng anh luôn tìm cách vun vén cho bên nội, thủ thế với tôi. Vì vậy, tôi đã mất lòng tin trong chuyện tài chính với chồng.
Ảnh minh họa.
 Ảnh minh họa.
Trước đây, mỗi lần về thăm nhà nội, tôi thường biếu tiền ba mẹ chồng và các cô các chú ở quê. Nhiều lần, anh bảo tôi không phải làm thế, có gia đình thì phải vun vén cho mình chứ. Tôi thấy anh nói cũng đúng nên tuyệt nhiên đối với bên ngoại, tôi không giúp đỡ gì thêm. Lương tháng của anh chỉ đưa cho vợ một nửa, tôi không thắc mắc gì, còn tự biện minh là có thể anh cần chi tiêu nhiều thứ nên mới thế. Toàn bộ chi phí trong nhà đều dựa vào lương của tôi. Tháng nào thâm hụt, tôi phải xoay thêm việc này việc khác để bù vào. Có lẽ, tôi sẽ mãi như vậy nếu không tình cờ biết chuyện khi mới sinh con chưa đầy nửa tháng…
Lúc đó, mẹ chồng tôi từ quê lên chăm sóc tôi sinh nở. Một lần, tôi đang ngủ mơ màng (mọi người chắc nghĩ tôi đã ngủ say), thì nghe mẹ con anh nói chuyện. Mẹ chồng bảo: "Con Út nói sao tháng này mày chưa gửi tiền về để nó sắm vàng". Chồng tôi đáp: "Dạo này vợ con sinh nên không dư nhiều, tháng sau gửi luôn". Mẹ chồng nói tiếp: "Gì thì gì, phải biết lo cho mình, anh em như thịt với da, vợ chồng như áo cởi ra thay vào...". Nghe xong, tôi lạnh cả sống lưng… Sau này, tôi mới biết, mỗi tháng chồng tôi đều gửi tiền nhờ em gái mua vàng tích cóp, bên nhà nội có việc cần cứ lấy đó mà xài. Số vàng đó vừa là của phòng thân của anh, vừa để lo cho gia đình bên nội. Biết chuyện, tôi uất đến tận cổ. Trong lúc tôi làm quần quật kiếm tiền lo cho cuộc sống chung thì anh lại lén lút vun vén riêng. Nhưng, vì đã có con chung, tôi không muốn làm lớn chuyện.
Giờ đây, hàng tháng, mọi chi phí gia đình tôi và anh đều chia đôi. Còn lại, lương người nào người ấy giữ, muốn làm gì thì làm. Tôi cũng đã tích cóp riêng được một khoản kha khá. Tôi cảm thấy, cuộc sống như vậy thoải mái hơn, không phải lo sau này nếu xảy ra chuyện gì mình phải thua thiệt… Tôi nghĩ, người biết thủ thế là người thông minh trong hôn nhân…

Dở khóc dở cười vì... yêu cha mẹ chồng

Không yêu thương mà thành mâu thuẫn đã đành một nhẽ. Nhưng ngược đời lại có những chuyện dở khóc dở cười chỉ vì... yêu.

Lần ấy, tôi vừa dắt xe vào cơ quan, chưa kịp mở cửa phòng cất túi thì cô bé Phòng Kế hoạch nước mắt rơm rớm chạy đến: “Bác ơi, con khổ quá”!. “Sao lại khổ, vào đây đã nào, chuyện gì kể bác nghe”.

Mái ấm chênh vênh vì vợ sắp thành “sao“

Cô ấy đi nhiều, về khuya hơn, bỏ bê chồng con. Có lần báo mạng còn đăng hình cô ấy và đạo diễn nọ thân mật với nhau trong một buổi tiệc.

Thế là cuộc hôn nhân kéo dài bảy năm sắp kết thúc. Kết thúc cả mối tình mà tôi từng nâng niu, mái ấm mà tôi từng rất tự hào và trân trọng. Giờ ngẫm lại, tôi nghĩ mầm mống của sự tan vỡ bắt đầu xuất hiện khi vợ tôi tham gia bộ phim đầu tay và sau đó được biết đến như một nghệ sĩ trẻ...

Xấu hổ vì sống cảnh già nhân ngãi...

Đã không ít lần anh lâm vào tình trạng khó xử như trên vì giới thiệu em là bà xã cũng đúng, mà bạn gái cũng chẳng sai. 5 năm rồi, chúng ta cứ sống theo kiểu “lửng lơ con chuồn chuồn"...

Anh đưa em đi dự tiệc cùng công ty. Vừa đến cổng nhà hàng thì gặp sếp tổng mới chuyển về. Sếp quan tâm hỏi: “Bạn gái của chú à?”. Anh lưỡng lự một giây rồi gật đầu: “Dạ. Đây là Vy, bạn gái em!”. Ai ngờ, đến lúc ngồi vào bàn tiệc, thằng Quang cùng phòng lại lanh chanh giới thiệu: “Chắc sếp chưa biết, đây là Vy, bà xã anh Hùng!”. Kết quả là sếp cứ tròn mắt nhìn anh. Còn anh chỉ biết cười gượng bào chữa: “Dạ, bọn em đang chuẩn bị cưới!”…

Đã không ít lần anh lâm vào tình trạng khó xử như trên. Bởi lẽ, giới thiệu em là bà xã cũng đúng, mà bạn gái cũng chẳng sai. 5 năm rồi, chúng ta cứ sống theo kiểu “lửng lơ con chuồn chuồn”, già nhân ngãi mà non vợ chồng.