Không giữ tiền mừng cưới từ nhà ngoại, tôi bị mẹ chồng ghẻ lạnh

Chúng tôi còn trẻ, hẳn nhiên chúng tôi sẽ làm ra được của cải, chứ đâu phải vì không nhận tiền từ nhà ngoại mà tôi không còn gì để sống? Mà nhà chồng tôi cũng đâu thiếu thốn gì. Sao mẹ chồng tôi kì vậy.

Tôi lấy chồng trong tâm thế khá yên tâm: công ăn việc làm ổn định, hai vợ chồng độc lập về kinh tế, tính cách cũng khá hòa hợp. Vấn đề duy nhất còn lại là gia đình tôi ở quê, kinh tế cũng chỉ bình thường do ba mẹ phải nuôi bốn chị em tôi ăn học bằng người. Nhà chồng tôi khá giả, lại ở thành phố. Nhưng nỗi nghi ngại đó của tôi, chồng tôi luôn gạt đi, anh nói quan trọng là chúng mình sống với nhau ra sao, chứ để tâm những thứ khác làm gì cho mệt. Ba mẹ ở quê cũng đâu có đòi hỏi chúng mình phụ cấp mà em lăn tăn?
Đúng, ba mẹ tôi chỉ là kinh tế khó khăn so với nhà chồng, chứ mỗi lần về tôi biếu cha mẹ chút chút gọi là, ba mẹ dứt khoát không nhận. Luôn luôn ba mẹ nói tôi phải để dành để lo cuộc sống sau này... Thì từ xưa cha mẹ vẫn thế, lo cho con, cho tương lai chứ đâu mong nhận lại về mình điều gì.
Nỗi nghi ngại đó của tôi, chồng tôi luôn gạt đi, anh nói quan trọng là chúng mình sống với nhau ra sao, chứ để tâm những thứ khác làm gì cho mệt. Ảnh minh họa
Nỗi nghi ngại đó của tôi, chồng tôi luôn gạt đi, anh nói quan trọng là chúng mình sống với nhau ra sao, chứ để tâm những thứ khác làm gì cho mệt. Ảnh minh họa 
Vì thu nhập của tôi khá ổn, nên khi cưới tôi nói với ba mẹ sẽ phụ vào tiệc cưới để ba mẹ đỡ lo. Ban đầu mẹ phản đối dữ lắm, nhưng cả chồng tôi nói vào nữa, nên ba mẹ đồng ý. Tiệc cưới phía nhà gái xong tôi đưa luôn số tiền họ hàng, bạn bè mừng cho mẹ. Tôi chỉ nghĩ đơn giản là trả lại cho ba mẹ tiền bỏ ra đãi tiệc cưới cho tôi, ông bà công chức về hưu, lại đang nuôi em trai tôi học đại học nữa, thì cũng không dư dả để cho tôi mấy chục triệu đãi tiệc. Chồng tôi rất ủng hộ điều đó, nên tôi cũng khá yên tâm.
Nhưng bất ngờ sau ngày cưới, mẹ chồng hỏi tôi về số tiền mừng cưới và cả vàng cưới ở nhà ngoại cho. Tôi thật thà nói: "Con đã lấy đưa mẹ phụ trả tiền tiệc tùng bên ngoại". Lập tức sắc mặt mẹ chồng thay đổi. Bà hỏi: “Vậy vàng cưới đâu?”. “Vàng của ba mẹ cho thì con vẫn giữ, nhưng của ba mẹ con thì con vẫn để bên đó”. Bà sẵng giọng: “Lấy chồng là để gánh vác giang sơn nhà chồng, chứ không phải cái gì cũng vun vén cho bên ngoại. Nhà này không có thói dâu con như vậy”.
Tôi hoảng sợ trước sự giận dữ của bà, nhưng vẫn cố vớt vát rằng: “Con nghĩ thực ra cũng không nhiều, nên con...”. Mẹ lập tức chặn câu nói dang dở của tôi bằng lời lẽ đanh thép: “Đã là tiền thì không thể coi là nhỏ, cái ít còn nghĩ mang về thì cái nhiều biết đâu được ấy...”. Tôi tức phát nghẹn mà không dám cãi. 
Sau đó, để cải thiện tình hình, tôi mang số vàng mẹ chồng trao trong ngày cưới đưa cho bà nói khéo là nhờ giữ hộ. Bà cầm và im lặng. Để cải thiện hơn, tôi mua một món quà tặng mẹ, nhưng bà nói: “Thôi mang về tặng bà ngoại...”. Tôi sững người bực bội. Rõ ràng chỉ vì chuyện tiền nong mà mẹ đã dựng lên một bức tường ngăn cách với con dâu mới.
Không chỉ dừng lại ở đó, tình cờ tôi nghe được cuộc cãi cọ giữa chồng tôi và mẹ. Mẹ chồng nói chồng tôi nhu nhược, không biết dạy vợ... Anh lại cho rằng: "Tiền đó là tiền của ba mẹ vợ thì vợ con có quyền nhận hay không. Hơn nữa vợ con biết nghĩ cho ba mẹ không có gì sai". Bà càng lớn giọng mắng chồng tôi đội vợ lên đầu, rằng chồng rước cái thứ chỉ biết đội nhà ngoại để sống... Tôi đứng lặng nghe và sốc.
Quả thực cuộc sống không hề đơn giản như tôi vẫn nghĩ. Trước khi chúng tôi về một nhà, mẹ chồng tôi cũng không tỏ ý gì chê không môn đăng hậu đối, chê nhà tôi khó khăn, hay thông gia ở quê... vậy nên tôi đâu biết mà “giữ miếng” để sống cho dễ.
Chúng tôi còn trẻ, cả chặng đời phía trước còn dài hẳn nhiên chúng tôi sẽ làm ra được của cải, chứ đâu phải vì không nhận tiền từ nhà ngoại mà tôi không còn gì để sống? Mà nhà chồng tôi cũng đâu thiếu thốn gì. Sao mẹ chồng tôi khó khăn vậy?

Há hốc mồm sau lời đề nghị "không thể tin" của chồng soái ca

Chị miệng há hốc, mắt tròn xoe không tin những gì mình vừa mắt thấy tai nghe là sự thật. Người chồng hiền lành, yêu chiều vợ con là anh đây sao?

Anh là mối tình thứ bao nhiêu trong đời chị không còn nhớ nổi. Chị lấy anh là vì anh là xuất hiện "đúng người, đúng thời điểm". Một phần, chị gặp anh ở cái tuổi thứ 25 – cái tuổi đẹp nhất để lập gia đình đã tới, ở tuổi này chị cảm thấy mình đủ chín chắn để bước vào cuộc sống hôn nhân.

Tâm sự đàn bà 40: Bản thân mình luôn là quan trọng nhất

Đàn bà 40 nhận ra rằng cuộc đời ngắn ngủi lắm, thoắt một cái đã hết thanh xuân. Vì vậy đừng quá hết lòng vì chồng con, bởi bản thân luôn là quan trọng nhất.

Đàn bà 40 hay ở độ tuổi nào đi chăng nữa cũng phải biết bản thân mình là quan trọng nhất. Có nhiều người lấy chồng xong rồi chẳng còn quan tâm đến bản thân. Mọi tâm huyết của họ đều dành hết cho chồng, cho con. Nếu làm dâu thì dành thêm cho ba mẹ, dòng họ nhà chồng.

Tâm sự của cô gái trẻ dấn thân làm gái bao gây xôn xao dư luận

Tôi căm thù suy nghĩ ham hư vinh của mình, nhưng lại thích cảm giác được người khác ngưỡng mộ, tung hô.

Mới đây, những trải lòng về gần một năm làm gái bao của một cô gái trẻ người Trung Quốc đã thu hút được sự chú ý lớn trên diễn đàn tâm sự dành cho giới trẻ nước này.

Tam su cua co gai tre dan than lam gai bao gay xon xao du luan
Ảnh minh họa. 

Nguyên văn đoạn chia sẻ của cô gái:

"Tôi đã được một đại gia bao nuôi gần một năm nay. Khi đó tôi vừa tốt nghiệp, cũng không xin được việc ở quê hương. Gia đình vốn không khá giả, tôi liền theo một bạn học đến thành phố lớn tìm việc. Vì không có kinh nghiệm, xin việc ở thành phố cũng khó vô cùng.

Ngày tháng tiêu xài, tiền tiết kiệm cũng hết, không còn cách nào khác, tôi đến một salon làm tóc nổi tiếng trong thành phố để xin việc. Làm việc tại đây khá vất vả nhưng lương cũng đảm bảo chi tiêu, sinh hoạt.

Mới bắt đầu, tôi nhìn không quen mắt những chị em xung quanh mình đi chơi cùng các đại gia, thậm chí còn thấy có chút khinh bỉ. Tôi vẫn cố gắng duy trì sự thuần khiết của mình.

Thế nhưng ở thành phố lớn bước ra đường là dùng đến tiền, thực sự không dễ dàng gì. Tôi bắt đầu bị lung lay, suy nghĩ cũng buông thả, biến chất hơn.

Sau, tôi quen một vị đại gia thường xuyên đến salon làm tóc. Nhìn trúng tôi, vị đại gia này chủ động hẹn hò, gặp gỡ. Người này hơn tôi 20 tuổi, thoạt nhìn tôi và ông ấy chẳng khác gì bố con.

Đại gia rất thích đưa tôi đi mua sắm, trang điểm rồi dẫn đến các bữa tiệc, có thể ông ấy nghĩ tôi xinh đẹp, muốn dẫn đi để khoe khoang.

Tôi biết, ông ấy muốn gì ở tôi. Sau vài lần hẹn hò, cuối cùng chuyện gì đến cũng phải đến. Đêm hôm đó, tôi đã khóc vì đau đớn. Tôi cũng có cảm giác bản thân đã tự phản bội chính mình, phản bội đối tượng mà mình thầm mến.

Mối quan hệ này là mối quan hệ trao đổi, đại gia muốn tình, tôi muốn tiền. Lần đầu tiên đó, tôi nhận được một một chiếc túi hàng hiệu. Tài khoản cũng nổ rất nhiều tiền.

Tôi biết tôi rất dơ dáy, đã đem cái ngàn vàng đổi lấy một chiếc túi hàng hiệu. Tôi căm thù suy nghĩ ham hư vinh của mình, nhưng lại thích cảm giác được người khác ngưỡng mộ, tung hô.

Có lẽ là tôi còn quá trẻ, tôi thấy trống rỗng lắm, nhưng hiện tại không dừng lại được. Tôi rất muốn biết, mọi người có ai giống tôi không? Tôi cô đơn, rất muốn có người hiểu, người để nói chuyện".

Sau khi chia sẻ của cô gái được đăng tải, đã nhận được rất đông sự chú ý của cư dân mạng. Đa số đều khuyên bảo cô gái, nên dừng lại khi chưa lún quá sâu vào vũng lầy tình tiền, làm lại cuộc đời.

"Có lẽ cô đã bị trầm mê, thích vật chất quá rồi, có thoát ra được vũng lầy này hay không, phải nhờ vào chính bản thân cô thôi", "Đây đều là lựa chọn của cô, chỉ khuyên một câu, ước ao chỉ là nhất thời, thanh xuân cũng chỉ là nhất thời, nên thông suốt một chút, nếu không sau này hối không kịp"...

Tuy vậy, cũng có người mắng chửi trực tiếp cô gái là kẻ hám tiền, không có liêm sỉ. "Biết mình bẩn còn tiếp tục làm gái bao làm gì vậy?, "Cô còn có thể làm gái bao được bao nhiêu năm nữa? Đại gia đều thích gái xinh và trẻ, rất nhanh thôi cô sẽ bị đào thải", "Rốt cuộc cô chia sẻ tâm sự lên đây với mục đích gì? Nói chuyện kiểu này đúng là khiêu chiến giới hạn đạo đức của người ta, lại còn muốn người khác phải thông cảm, đồng tình à? Quá nực cười!".