Khốn khổ vì hành động kỳ quặc của anh trai chồng lúc nửa đêm

Kỳ lạ, khi tôi đưa thuốc cho anh rồi anh không về phòng ngay mà lại ngồi vào giường của tôi, kéo chăn quấn lấy người, nói luyên thuyên đủ thứ chuyện.

Tôi lấy chồng đã được hơn nửa năm nhưng cho đến giờ phút này tôi vẫn chưa sao quen được với nếp sống bên nhà chồng và thú thật, tôi sợ phải trở về nhà sau mỗi giờ tan sở.
Năm nay tôi 30, tôi lấy anh, người chồng hiện tại của tôi, qua một người bạn mai mối. Khi gặp anh, tôi phần vì đã nhiều tuổi, phần vì thất bại nhiều trong tình trường, nên tôi đang rất muốn xây dựng mái ấm cho riêng mình.
Biết anh công tác xa nhà, và sẽ còn xa nhà lâu dài nhưng tôi vẫn hoàn toàn tin tưởng và hào hứng khi nhận lời cầu hôn của anh bởi tôi tin với một người có bản lĩnh, tốt tính như anh dù xa hay gần nhà thì đơn giản cũng chỉ là khoảng cách mà thôi. Tôi tin anh sẽ là người chồng và người cha tốt.
Khon kho vi hanh dong ky quac cua anh trai chong luc nua dem
Tôi ám ảnh với những tiếng gõ cửa buổi đêm, tôi sợ phải nghe những câu chuyện không đầu, không cuối. Ảnh minh họa. 
Và sau đám cưới không lâu, anh trở lại cơ quan công tác và tôi bắt cuộc sống làm dâu, một mình giữa gia đình chồng đầy xa lạ.
Trước khi cưới, tôi đã biết mình sẽ làm dâu trong một gia đình có mẹ chồng khó tính, bố chồng nóng nảy và một anh trai, một em gái chẳng hiền lành, giản đơn chút nào. Ấy vậy nhưng, tôi không nghĩ cuộc sống chung lại phức tạp đến vậy.
Ngay khi chồng tôi bắt đầu đi công tác, mẹ chồng bắt đầu gây khó dễ cho tôi. Bà tìm cách sinh sự với tôi từ những việc nhỏ nhất như bát đĩa rửa chưa sạch, sắp không đúng vị trí; quần áo xếp không đẹp; nhà cửa quét chưa sạch… Chưa kể, bà còn hay dựng chuyện nói tôi hỗn, cãi mẹ cái này cái kia.
Nhiều khi ở nhà, khi chỉ có 2 mẹ con, bà còn hay buông những lời cay độc, nhất là việc tôi chưa có bầu dù hai vợ chồng có đi trăng mật tới cả tuần. Mẹ chồng tôi bảo rằng không biết tôi có khả năng sinh con hay không, chứ bình thường, vợ chồng chỉ cần ngủ với nhau 1,2 lần là đã có thể dính bầu.
Mẹ chồng tôi còn dò hỏi rằng trước khi lấy chồng tôi đã từng nạo, hút lần nào chưa khiến tôi cảm thấy tổn thương. Tuy vậy, tôi nghĩ mẹ chồng cũng già rồi nên tôi gạt qua mọi chuyện và âm thầm chịu đựng. Tôi chịu đựng giống như phải nhịn người bố chồng hay say xỉn, và cô em gái chồng nhõng nhẽo, lắm chiêu.
Tôi luôn nghĩ lấy chồng là phải theo nhà chồng nên tôi cố gắng chịu đựng và quen với môi trường sống mới và hy vọng một ngày vợ chồng tôi có nhà riêng. Tuy nhiên, những sự việc gần đây từ người anh trai chồng thì khiến tôi cảm thấy ghê sợ và thực sự bất an.
Anh trai chồng tôi là thạc sĩ ngành quản trị. Anh hiện là trưởng phòng một công ty bất động sản khá lớn. Tôi không biết ở công ty công việc của anh ra sao nhưng về nhà tôi thực sự thấy anh là một người lập dị. Đi thì chớ, về nhà lúc nào anh cũng kè kè ôm máy tính, nhiều hôm đến bữa cả nhà ngồi vào bàn ăn rồi mà gọi anh ta đến cả nửa tiếng sau mới thấy anh ta xuống. Chẳng phải vì anh bận rộn gì mà chỉ đơn giản anh đang chat dở với bạn.
35 tuổi nhưng anh chẳng biết làm gì trong nhà. Đến cả những việc vốn dĩ dành cho đàn ông như sửa điện, đóng đinh anh cũng lóng ngóng nhờ bố. Anh từng có người yêu tuy nhiên không hiểu vì sao khi hai bên gia đình đã chuẩn bị gặp gỡ để bàn chuyện cưới hỏi thì cô gái kia đột ngột chia tay và bỏ đi Sài Gòn lập nghiệp.
Khi mới về làm dâu nhà chồng, nhiều khi tôi rất sợ những lời nhận xét sâu cay của anh. Nhưng sau này, anh tỏ ra gần gũi với tôi hơn, anh cũng thường giúp tôi vài việc vặt trong bữa cơm chiều.
Mẹ chồng tôi thì tỏ ra vui mừng lắm khi thấy từ ngày có tôi về làm dâu, anh chồng tôi bỗng trở nên cởi mở hơn, ít giam mình trong phòng máy tính hơn và tham gia nhiều việc nhà hơn. Mẹ chồng tôi vì vậy mà cũng đỡ soi mói tôi hơn.
Tuy nhiên, khoảng hai tháng gần đây, tôi bắt đầu thấy khó chịu vì những hành động kỳ lạ của anh chồng. Tối nào, khi tôi dọn dẹp ở phòng bếp sau bữa ăn tối, anh chồng cũng ngồi lại chờ tôi dọn dẹp và trong lúc tôi làm việc thì anh ngồi trên bàn ăn liên thuyên đủ thứ chuyện không đầu không cuối.
Ngày đầu, tôi còn hào hứng nhưng sau này, vừa làm lại vừa phải đáp lời anh nên tôi thấy không thoải mái. Tôi có bảo anh lên phòng đi để mình tôi dọn dẹp dưới nhà cũng được nhưng anh không nghe anh bảo: Ngồi đây nói chuyện với cô cho vui.
Nhà chồng tôi nhiều phòng, mỗi người ở một tầng và tầng nào cũng có phòng tắm. Vậy mà chẳng hiểu sao, thỉnh thoảng anh lại xuống tắm ở tầng tôi và vứt quần áo lung tung khắp phòng tắm khiến tôi chẳng hề thoải mái.
Đã thế nhiều hôm, từ phòng tắm bước ra chỉ với mỗi chiếc quần đùi mà anh chễm trệ trèo lên giường tôi ngồi nhắn tin, chơi ipad chán chê đến khi tôi phải gọi điện cho chồng và giả vờ kêu ca mệt muốn đi ngủ anh mới xuống nhà.
Tôi có thói quen đi ngủ, tắt điện sớm vậy mà nhiều hôm 11h đêm anh còn gõ cửa phòng nhờ việc nọ việc kia khiến tôi mất giấc. Cũng vì anh hay lên phòng mà tôi chẳng bao giờ được mặc những bộ đồ ngủ mát mẻ, dễ chịu. Tôi luôn phải cảnh giác với việc anh sẽ lên phòng tôi chơi.
Nhiều hôm, đêm muộn vẫn thấy anh chồng ngồi ở phòng tôi, mẹ chồng có ý nhắc nhở nhưng rồi chứng nào tật ấy, anh vẫn cứ ngẫu hứng lên phòng tôi chơi bất cứ khi nào anh muốn.
Đặc biệt, mấy tuần nay, đã mấy lần rồi, tôi bị anh đánh thức bởi tiếng gõ cửa vào lúc 2 giờ đêm. Anh bảo anh đau đầu nên lên phòng tôi xin thuốc uống. Nhưng kỳ lạ, khi tôi đưa thuốc cho anh rồi anh không về phòng ngay mà lại ngồi vào giường tôi, kéo chăn quấn lấy người chờ tôi rót nước để uống thuốc. Song rồi anh ngồi kể lể đủ thứ chuyện, từ chuyện bất mãn với công việc cho đến chuyện nhân tình thế thái.
Nhiều hôm, thấy tôi cứ đứng co ro ở giữa phòng, anh hồn nhiên chỉ tay bảo tôi vào chăn ngồi cho đỡ rét. Nghe anh bảo: "Vào đây ngồi cho đỡ rét này em" tôi thấy sởn cả gai ốc, có lẽ trên đời chỉ có anh chồng tôi mới như vậy. Anh bảo "đằng nào cô cũng tỉnh giấc rồi, anh tán ngẫu với cô tí".
Giữa đêm khuya mà anh trai chồng lại cứ ở phòng em dâu như vậy, tôi thấy rất khó chịu và ngại ai đó biết nhưng tôi không biết làm sao để anh chồng thay đổi.
Thú thực giờ đây, tôi rất ngại buổi tối phải về nhà. Tôi ám ảnh với những tiếng gõ cửa buổi đêm, tôi sợ phải nghe những câu chuyện không đầu, không cuối. Và tôi sợ cảm giác có người ngồi trong giường mình giữa đêm khuya như vậy. Chẳng lẽ, tôi lại xin chồng ra ngoài tự thuê phòng hoặc về nhà mẹ đẻ ở? Tôi có nên như vậy?

Hoảng hốt trong chiều mưa tầm tã khi anh trai chồng làm chuyện không ngờ này

Anh trai chồng luôn quan tâm đến gia đình tôi. Tôi vẫn nghĩ điều đó là bình thường giữa những người thân trong gia đình có mối quan hệ tốt đẹp. Cho đến một ngày...

Vợ chồng tôi quen nhau khi đang là sinh viên đại học. Yêu nhau suốt 5 năm mới làm đám cưới và đến bây giờ đã về chung một nhà 8 năm. Chúng tôi có hai con, một trai, một gái và nhà cửa ổn định. Cuộc sống rất hạnh phúc vì vợ chồng hòa hợp về mọi mặt.

Tôi làm biên tập cho một trang báo điện tử còn chồng công tác ở một tổ chức phi chính phủ. Vì tính chất công việc nên chồng tôi thường xuyên phải đi công tác xa nhà. Tôi vừa đi làm vừa chăm sóc con cái. 

Gia đình chồng có hai anh em, trên chồng có anh trai hơn 5 tuổi. Anh trai chưa lập gia đình nên ba mẹ chồng mới chỉ có tôi là con dâu. Tôi cảm thấy mình thật may mắn khi được cả gia đình chồng thương yêu. Mẹ chồng thấu hiểu nỗi vất vả của tôi khi chồng liên tục vắng nhà, ông bà ngoại ở xa còn nhà nội cách chỗ chúng tôi tầm 40km nên hầu như chỉ có ba mẹ con tự túc chứ không nhờ vả được.

Khi con còn nhỏ mẹ chồng có lên ở chung với tôi một thời gian để phụ chăm cháu. Còn bây giờ, khi các con đã đi học thì bà về nhà chăm ông. Dù vậy, thỉnh thoảng mẹ nấu những món ngon hoặc mua quà rồi nhờ anh chồng đem đến nhà tôi.

Cứ độ một tuần hai lần, anh chồng đều đặn ghé nhà tôi chơi với các cháu. Khi nhà hư hỏng đồ dùng hay con bị ốm, chỉ cần tôi gọi điện cho mẹ chồng là anh chồng đã sốt sắng chạy đến ngay.

Anh vội vàng sửa chữa đồ dùng hư hỏng hay cùng tôi đưa con đi khám. Hai con của tôi rất quý bác vì anh chồng luôn mua đồ ăn và đưa chúng đi chơi. Vợ chồng tôi rất biết ơn anh trai vì đã luôn quan tâm chăm sóc gia đình mình.

Chồng thường nhắc tôi mua quà tặng anh vào dịp sinh nhật hay có sự kiện đặc biệt. Mỗi lần anh đến nhà, tôi đều nấu những món ăn anh thích để mời cơm. Anh trai là người điềm đạm, dễ gần và sống nội tâm nhưng chưa bao giờ thấy anh đề cập đến chuyện lấy vợ.

Hoang hot trong chieu mua tam ta khi anh trai chong lam chuyen khong ngo nay
Tôi hoảng hốt khi anh chồng thổ lộ tình cảm. (Ảnh minh họa) 

Mẹ chồng tôi lo lắng có nhờ tôi mai mối một số cô đồng nghiệp cùng cơ quan nhưng không thành công. Anh có cùng tôi đi xem mặt vài lần nhưng anh tỏ ra miễn cưỡng và không thích.

Bởi thế tôi tôn trọng cuộc sống riêng của anh nên cũng ngừng chuyện mai mối. Tôi vẫn không thể hiểu tại sao một người đàn ông đứng đắn đàng hoàng, rất hiểu phụ nữ như anh chồng lại không nghĩ đến chuyện yêu đương.

Thỉnh thoảng anh vẫn tặng tôi mấy chậu hoa nhỏ và vài cuốn sách, lạ thay, những thứ đó đều đúng với sở thích của tôi. Dù vậy tôi cũng không nghĩ gì nhiều, cứ cho đó là sự quan tâm của người thân trong gia đình khi giữ được mối quan hệ tốt đẹp.

Mãi cho đến gần đây, vào một buổi chiều chủ nhật trời mưa tầm tã, sau khi đưa hai con đến lớp học tiếng anh, tôi trở về nhà. Khi đến nơi, anh chồng đã đứng đợi trước cửa, bộ dạng say khướt áo quần ướt hết.

Tôi mở cửa mời anh vào nhà rồi lấy quần áo của chồng cho anh thay. Tôi gọi điện báo cho mẹ chồng rồi bảo anh vào phòng nghỉ ngơi, sáng mai hẵng về. Bất chợt, anh nắm lấy tay tôi.

Anh thổ lộ, anh thích tôi ngay từ lần gặp mặt đầu tiên và âm thầm ghen tỵ với em trai. Anh thương tôi vất vả chăm con nên đã gắng sức phụ giúp hết sức có thể. Vì tôi mà anh không thể có cảm xúc nào với người con gái khác và không muốn nghĩ đến chuyện lấy vợ.

Tôi hoảng hốt vùng tay ra khiến anh chồng có vẻ hụt hẫng. Anh vội vàng kêu taxi rời khỏi nhà tôi. Từ ngày đó, tôi vẫn cư xử bình thường nhưng anh luôn tìm cách tránh mặt và không đến chơi với cháu như trước.

Mỗi lần tôi về, mẹ chồng đều than vãn dạo này thấy anh có vẻ chán nản, lao vào rượu chè be bét. Tôi hiểu nguyên nhân sâu xa của sự thay đổi này nhưng càng nghĩ lại càng rối. Tôi chỉ biết im lặng và cầu mong thời gian sẽ làm anh bình tĩnh lại và mọi chuyện sẽ trở về đúng vị trí của nó.

Thực hư tác dụng hạ sốt của “thần dược” sừng tê giác

(Kiến Thức) - Mới đây, bé gái 22 tháng tuổi nhập viện khẩn vì ngộ độc sừng tê giác. Theo các chuyên gia, khoa học chưa có bất kỳ bằng chứng nào cho thấy sừng tê giác điều trị được bệnh sốt co giật và các bệnh lý khác.

Mới đây, khoa Hồi sức tích cực chống độc, Bệnh viện Nhi đồng 2, TP.HCM, cho biết đơn vị này vừa cấp cứu kịp thời bé N.K.A.D. (22 tháng tuổi, ngụ huyện Củ Chi) bị ngộ độc sừng tê giác.
Bé D. được chuyển vào viện trong tình trạng sốt, mệt mỏi, xanh tím toàn thân. Kết quả xét nghiệm máu cho thấy nồng độ Methemoglobin của bệnh nhi rất cao, lên đến 30% (chỉ số bình thường là 0-3%). Trước khi nhập viện, bé được bố mẹ cho uống bột mài ra từ sừng tê giác để chữa sốt co giật.

Choáng váng phát hiện lý do chồng không đưa lương trong suốt 2 năm

Tôi không nghi ngờ chồng có bồ vì anh rất nghiêm túc, hết giờ làm là về nhà chăm con, làm việc nhà và rất ít khi nhậu nhẹt.

Tôi làm giáo viên còn chồng thử việc cho một công ty xuất nhập khẩu thủy sản. Tôi quen anh qua sự giới thiệu của một chị đồng nghiệp cùng trường. Chị kể, anh sinh ra trong một gia đình đông anh em nhưng rất có ý chí tiến thủ. Cả nhà duy nhất chỉ mình anh học xong đại học và thoát ly lên thành phố làm việc. Khi nghe nói về hoàn cảnh gia đình anh khó khăn, ba mẹ tôi rất ái ngại.

Nhưng tôi nghĩ quan trọng là tình cảm nên quan tâm xuất thân của anh như thế nào, chỉ cần chồng chịu khó, có bản lĩnh, chăm chỉ làm ăn thì sẽ không lo chuyện kinh tế sau này.

Vì hoàn cảnh như thế nên anh đến với tôi khá dè dặt và có phần mặc cảm nên tôi luôn chủ động, tránh đề cập đến chuyện tiền nong. Chúng tôi cưới nhau sau gần một năm tìm hiểu, anh rất thương và chiều chuộng tôi. Cưới xong, chúng tôi ở nhà ngoại do chưa có điều kiện ra riêng và gia đình chồng ở quê xa.

Sau 2 năm cưới, chúng tôi đã có một bé gái. Do sống chung với ba mẹ nên chúng tôi tiết kiệm được rất nhiều chi phí. Hàng tháng, tôi lấy tiền lương của mình để đóng góp tiền sinh hoạt cho mẹ. Về phần chồng, tôi biết anh đang thử việc, lương bổng không cao nên không hỏi.

Anh cũng không hề đả động gì đến chuyện đưa lương cho vợ. Vì mới cưới nhau, tôi ngại đề cập đến tiền bạc do không muốn chồng suy nghĩ nhiều lại tủi thân. Thế nhưng, sau khi chồng kết thúc giai đoạn thử việc, được nhận vào làm chính thức, anh vẫn thế.

Hàng ngày, anh ăn ba bữa cơm nhà, tự lo tiền xăng xe và tiêu dùng cá nhân còn mặc nhiên tôi lo tiền sinh hoạt, các chi phí khác. Đến khi con gái ra đời, đồng lương của tôi không kham nổi thêm chi phí nuôi con. Lúc đó, vợ chồng tôi đã cưới nhau hơn một năm, tôi mới mở lời hỏi anh tiền lương. Anh ậm ờ bảo chưa đến tháng nên chưa có lương.

Tôi nhẹ nhàng nói: “Từ tháng sau, anh cân đối chi tiêu để phụ em thêm tiền nuôi con chứ mình lương của em không đủ”. Chồng im lặng nhưng mấy tháng sau cũng không thấy đưa đồng nào. Anh vẫn sống trong nhà như một người khách trọ không phải trả tiền thuê nhà.

Trong khi đó, ngoài giờ làm, tôi còn biết chồng tranh thủ làm thêm chỗ nọ chỗ kia. Vậy tiền anh làm ra để đi đâu mà không đưa về cho vợ. Tôi không nghi ngờ chồng có bồ vì anh rất nghiêm túc, hết giờ làm là về nhà chăm con, làm việc nhà và rất ít khi nhậu nhẹt.

Tôi định hỏi chồng thêm lần nữa thì vô tình trong một lần giặt áo quần, tôi thấy trong túi áo anh một tờ giấy trả lãi vay ngân hàng. Số tiền trả lên đến vài chục triệu chứ không phải ít. Tôi không biết chồng làm gì mà phải vay nhiều tiền đến thế trong khi chúng tôi chưa làm nhà hay mua đất.

Đến nước này, tôi không chịu được nữa đành phải hỏi thẳng chồng. Anh bối rối giải thích, anh vay tiền để trang trải nợ nần cho gia đình ở dưới quê. Anh lấy sổ đỏ của ba mẹ thế chấp vay tiền và dùng lương để trả lãi hàng tháng. Số tiền vay đó với mức lương của anh thì trả gần 10 năm cũng chưa hết nợ.

Tôi thực sự bàng hoàng, chồng định đi làm và trả món nợ đó còn tôi với con phải tự lo lấy thân sao. Anh bảo, do ba mẹ làm ăn thua lỗ, anh chị em khó khăn, nợ chồng nợ chất, anh không thể nhắm mắt làm ngơ.

Ôi, nếu anh tính lo cho gia đình như thế thì anh lấy vợ làm gì. Tôi có chồng mà có khác gì làm mẹ đơn thân một mình chèo chống nuôi con. Tôi tự trách mình không tìm hiểu kĩ hoàn cảnh gia đình chồng trước khi kết hôn nên giờ rơi vào tình huống dở khóc dở cười này.

Giờ tôi có bắt ép thì anh cũng chẳng có tiền lương đưa vợ vì phải trả lãi ngân hàng. Nếu anh không trả, ba mẹ anh sẽ bị xiết nhà không còn chỗ ở. Người ta bảo vợ chồng phải “đồng cam cộng khổ”, nhưng trong hoàn cảnh này, tôi làm sao chia sẻ với chồng được.