Gia Cát Lượng qua đời,Tư Mã 10 năm không dám động nước Thục

Việc Tư Mã Ý và gia tộc của mình không dám đụng tới nhà Thục Hán trong suốt hơn 1 thập kỷ thực chất bắt nguồn từ 3 nguyên nhân sâu xa dưới đây.

Năm xưa trước khi qua đời ở thành Bạch Đế, Lưu Bị đã phó thác Hậu chủ Lưu Thiện cho Gia Cát Lượng với hy vọng con trai mình có thể được Khổng Minh phò tá để lèo lái con thuyền của nhà Thục Hán.

Với một người tận trung như Gia Cát Khổng Minh, ông đương nhiên đã dành cả phần đời còn lại để thực hiện nguyện vọng của Tiên chủ, nỗ lực không ngừng chỉ vì một mục đích chấn hưng Thục quốc.

Theo quan điểm của Qulishi, bản thân vị Thừa tướng ấy biết rõ Lưu Thiện thiếu tư chất, cho nên một mặt luôn kề cận khuyên nhủ, bồi dưỡng tân đế, mặc khác lại bắt đầu tiến hành kế hoạch bắc phạt Trung Nguyên với hy vọng có thể giúp hoàng tộc họ Lưu khôi phục giang sơn Đại Hán.

Chỉ tiếc rằng, Khổng Minh lại đụng phải một đối thủ thâm sâu, ẩn nhẫn và giảo hoạt là Tư Mã Ý. Kết quả chẳng những là những lần Bắc phạt liên tiếp gặp thất bại mà ngay tới bản thân ông cũng vì lao lực mà qua đời ở gò Ngũ Trượng.

Thế nhưng điều khiến hậu thế không khỏi băn khoăn lại nằm ở chỗ: Sau khi Gia Cát Lượng qua đời, kỳ phùng địch thủ Tư Mã Ý cũng không nhân cơ hội đó để lập tức tiêu diệt Thục Hán.

Và thực tế là phải tới 16 năm sau, Tư Mã Ý cùng gia tộc của mình mới bắt đầu có những động thái quân sự mới với đối thủ này.

Vậy đâu là lý do khiến Tư Mã Trọng Đạt không dám đụng tới Thục Hán trong hơn một thập kỷ kể từ sau khi Khổng Minh qua đời?

Qulishi cho rằng, nguyên nhân của điều này bắt nguồn từ 3 lý do chủ chốt dưới đây.

Lý do thứ nhất: Nước Ngụy cần thời gian để khôi phục quốc lực

Gia Cat Luong qua doi,Tu Ma 10 nam khong dam dong nuoc Thuc

Tranh minh họa: Nguồn Internet.

Trải qua nhiều năm chinh chiến liên miên, cả Tào Ngụy và Thục Hán thực chất đều hao tổn không ít nhân lực, tài lực. Quốc gia cũng vì vậy mà gặp phải không ít khó khăn trên nhiều phương diện.

Hơn nữa, kẻ địch của Tào Ngụy cũng không phải chỉ có một mình Thục Hán. Tôn Quyền và Đông Ngô ở phía nam vẫn luôn nhìn chằm chằm vào cơ nghiệp của họ Tào như hổ đói rình mồi.

Nếu như còn tiếp tục chiến tranh, việc nước Ngụy suy sụp nặng nề chỉ là chuyện sớm muộn. Tới lúc đó, Tôn Quyền hoặc những kẻ địch khác nhất định sẽ thừa nước đục thả câu.

Cho nên việc Gia Cát Lượng qua đời tuy rằng là một tổn thất bất ngờ đối với Thục Hán, thế nhưng đồng thời cũng là một may mắn bất ngờ đối với Tào Ngụy.

Sự ra đi đột ngột của Khổng Minh buộc Thục Hán phải tạm dừng kế hoạch Bắc phạt, từ đó khiến cho Tào Ngụy có thời gian ngưng chiến và khôi phục quốc lực.

Hiểu rõ điều này hơn ai hết, Tư Mã Ý đương nhiên sẽ không dại dột tiếp tục phát động chiến tranh với Thục Hán ngay sau khi Khổng Minh qua đời.

Lý do thứ hai: Tư Mã Ý còn nhiều việc cần giải quyết hơn là lập tức quyết đấu với Thục Hán

Gia Cat Luong qua doi,Tu Ma 10 nam khong dam dong nuoc Thuc-Hinh-2

Ảnh minh họa: Nguồn Internet.

Trong vai trò là một đại thần nước Ngụy, Tư Mã Ý thực chất có vô số những công việc nội chính cần giải quyết chứ không phải chỉ có riêng cuộc chiến với nhà Thục Hán.

Theo đó, Khổng Minh qua đời vào năm 234. Khoảng thời gian từ năm 234 tới năm 237 là lúc Tào Ngụy nghỉ ngơi dưỡng sức.

Tới năm 237, Thứ sử Liêu Đông là Công Tôn Uyên dấy binh nổi loạn, tự lập làm vương và nhiều lần gây hấn với triều đình Tào Ngụy. Năm 238, Ngụy Minh Đế sai Tư Mã Ý suất lĩnh 40 ngàn binh chinh phạt Công Tôn Uyên.

Với một người từng là kỳ phùng địch thủ với thiên tài Gia Cát Lượng, việc tiêu diệt thế lực phản loạn kia đối với Tư Mã Ý mà nói cũng chỉ là một chuyện cỏn con.

Quả nhiên không lâu sau đó, phản loạn bị dẹp, Công Tôn Uyên và con trai đều bị chém đầu dưới tay Tư Mã Ý.

Gia Cat Luong qua doi,Tu Ma 10 nam khong dam dong nuoc Thuc-Hinh-3

Ảnh minh họa.

Việc ở Liêu Đông vừa dẹp yên, Tư Mã Ý lại nhận được tin cấp báo từ kinh đô về biến cố Ngụy Minh Đế sắp qua đời khiến ông phải vội vã hồi kinh.

Trước phút lâm chung, nhà vua đã phó thác con trai cho hai đại thần là Tư Mã Ý và Tào Sảng phò tá.

Khoảng thời gian đầu sau đó, hai đại thần này cũng có thể xem như hòa thuận. Tuy nhiên Tào Sảng càng lúc càng chuyên quyền và có nhiều hành động chèn ép đối phương.

Như vậy trong giai đoạn này, nhiệm vụ trọng yếu nhất của Tư Mã Ý là đoạt lại quyền hành, không có thời gian hay tâm sức để quan tâm tới Thục Hán.

Trải qua vài năm ẩn nhẫn, Tư Mã Ý rốt cục cũng chớp được thời cơ phát động chính biến lăng Cao Bình, tiêu diệt Tào Sảng và phe cánh để chính thức chấp chưởng quyền hành của triều đình Tào Ngụy.

Lý do thứ ba: Lưu lại Thục Hán là lá bài chủ chốt để bảo toàn tính mạng của Tư Mã Ý

Gia Cat Luong qua doi,Tu Ma 10 nam khong dam dong nuoc Thuc-Hinh-4

Ảnh minh họa.

Cổ nhân Trung Hoa xưa có câu: "Giảo thố tử, tẩu cẩu phanh; cao điểu tận, lương cung tàn; Địch quốc phá, mưu thần vong" (có nghĩa là: Thỏ khôn chết, chó săn bị làm thịt; chim đã bay cao thì cung tốt cũng vứt bỏ; Nước địch đã phá xong thì mưu thần sẽ bị diệt trừ).

Một khi Thục Hán bị tiêu diệt, Tư Mã Ý về cơ bản đã mất đi giá trị lợi dụng đối với Tào Ngụy. Khi đã không còn giá trị, bản thân ông và gia tộc hoàn toàn có thể bị nhà vua hay hoàng tộc tùy tiện hạ sát vì một lý do nào đó.

Cho nên, để có thể bảo toàn tính mạng, Tư Mã Ý cũng không thể vội vàng tiêu diệt Thục Hán. Huống chi trong mắt gia tộc Tư Mã, một Thục Hán đã mất đi sự chống đỡ của Gia Cát Lượng từ sớm đã chẳng còn gì đáng phải lo ngại.

Gia Cat Luong qua doi,Tu Ma 10 nam khong dam dong nuoc Thuc-Hinh-5

Ảnh minh họa.

Minh chứng là sau khi Thục Hán diệt vong, Lưu Thiện từng hỏi Tư Mã Chiêu rằng:

"Vì sao lúc trước các người không ra tay?".

Tư Mã Chiêu cười đáp:

"Dù năm xưa Gia Cát Lượng có còn thì cũng chẳng thể chống đỡ lâu dài, nói chi là một Khương Duy kia?".

Ngụ ý của câu nói này chính là, trong mắt gia tộc Tư Mã, một Lưu Thiện với tư chất tầm thường thì dù cho Gia Cát Lượng còn sống cũng không thể giúp Thục Hán chèo chống lâu hơn, huống chi là một Khương Duy còn kém xa Khổng Minh?

Cho nên, dù cho có không đụng tới Thục Hán thì Lưu Thiện sớm muộn cũng sẽ đẩy cơ đồ này tới bên bờ diệt vong. Nếu đây đã là kết cục khó tránh, vậy thì gia tộc Tư Mã cũng không cần vội vàng hao tốn tinh lực mà đối phó.

Từ những minh chứng trên đây, có thể thấy việc tạm thời bỏ qua cho Thục Hán tới hơn 1 thập kỷ từ sau khi Khổng Minh qua đời thực chất là một bước đi đầy toan tính thâm sâu của Tư Mã Ý.

Cuộc dời đô đẫm máu ở Trung Hoa thế kỷ 15

(Kiến Thức) - Khắp nơi ở kinh đô, không nơi nào không có máu đổ. Những hình ảnh này khiến tâm thế Minh Thành Tổ Vĩnh Lạc hoàng đế luôn trong trạng thái bất an. Ông tính chuyện dời đô đến một nơi mà ông không còn bị sự chết chóc ám ảnh.

Cuoc doi do dam mau o Trung Hoa the ky 15
Vào đầu thế kỷ 15, Minh Thành Tổ Chu Đệ dời đô đến phủ Thuận Thiên (nay là Bắc Kinh), đổi tên kinh đô cũ thành Nam Kinh. Đây là cuộc dời đô quan trọng nhất nhưng cũng đẫm máu bậc nhất lịch sử Trung Hoa.
Cuoc doi do dam mau o Trung Hoa the ky 15-Hinh-2
Theo sử sách, sau khi Minh Thái Tổ Chu Nguyên Chương qua đời, Hoàng thái tôn kế thừa ngôi báu, trở thành Kiến Văn hoàng đế. Tuy nhiên, những ngày giữ ngai vàng, điều hành đất nước của Kiến Văn hoàng đế không kéo dài được bao lâu.

Ẩn ý đằng sau hành động uống rượu đập bát của cổ nhân Trung Hoa

Ít ai biết rằng, hành động uống rượu đập bát của cổ nhân Trung Hoa thực chất lại ẩn chứa rất không ít nghĩa sâu sắc.

Bí ẩn chuyện tráo đổi con chấn động lịch sử Trung Hoa

Nhóm nghiên cứu đa quốc gia mô phỏng lại thuở sơ khai khi tổ tiên chúng ta còn cư ngụ trên các hạt băng giá lang thang giữa các vì sao để rồi được sao chổi mang đến hành tinh này.

Chuyện “Ly miêu hoán Thái tử” kỳ thực không phải hư cấu, màđó là câu chuyện cóthậtvào thời hoàngđế Tống Chân Tông.

Vợ vua khi ấy có Lưu Quý phi và Lý Quý phi cùng lúc mang thai. Lưu Quý phi là người rất thông minh, còn Lý Quý phi tính tình đôn hậu. Tống Chân Tông nói, ai sinh con trai thì sẽ lập người đó làm Hoàng hậu.

Trong hậu cung, Lưu phi và thái giám Quách Hòe bắt đầu chuẩn bị âm mưu: Nếu Lý phi sinh con trai thì họ sẽ hoán tráo ly miêu vào chỗ Thái tử, hãm hại Lý phi và tố bà là yêu nhân vì đã sinh ra quái thai.

Quả nhiên, Lý phi hạ sinh Thái tử, kế hoạch trong hậu cung liền được triển khai như đã định. Quách Hòe giao Khấu Châu nhiệm vụ giết Thái tử, nhưng Khấu Châu không nỡ xuống tay nên đã đưa Thái tử giao cho thái giám Trần Lâm. Trần Lâm lại đem Thái tử đưa tới phủ của Bát Hiền Vương. Đúng lúc phu nhân của Bát Hiền Vương cũng đang lâm bồn, sinh hạ một bé gái, nên gia đình truyền ra bên ngoài rằng phu nhân đã sinh ra song sinh long phượng, rồi nhận Thái tử làm con của mình.

Khi đó Lưu phi cũng sinh một bé gái. Lưu phi và Quách Hòe nghi ngờ Khấu Châu không giết chết Thái tử, Khấu Châu một mực nói dối rằng Thái tử đã chết. Để Lưu phi và Quách Hòe không hoài nghi nữa, Khấu Châu đã đập đầu vào cột nhà mà chết.

Bi an chuyen trao doi con chan dong lich su Trung Hoa

Vụ án nổi tiếng "Ly miêu hoán thái tử"

Lý phi bị đưa vào lãnh cung, rồisau này lưu lạc nhân gian, nếm trải nhiều khổ nạn, hai mắt không còn sáng nữa. Sau khi Hoàng đế Chân Tông băng hà, con trai thứ hai của Bát Hiền Vương (cũng chính là Thái tử) lên ngôi, xưng là Hoàng đế Tống Nhân Tông. Sau này, ông đã đem vụ án cũ ra xét xử, Lý phi được trở lại hậu cung, Lưu Thái hậu vì thế tự sát, Lý phi chính thức trở thành Thái hậu.

Lý Thái hậu chịu đựng đại nạn này, nếm trải đủ khổ sở trong nhân gian, tính tình ngày càng trở nên thiện lương, thường khuyên nhủ Hoàng thượng chú ý tới các thống khổ của dân chúng. Thái hậu thường nói, Lưu phi quá trọng danh lợi, hại người lại hại bản thân, còn nói: “Ta và cô ấy thời trẻ bản tính rất giống nhau, cái gì mình thích thì muốn có bằng được”.

Nhưng sự việc nảy sinh giữa Lý phi và Lưu phi không phải là vô duyên vô cớ, hai người này vốn có duyên nợ với nhau từ đời trước. Đó là một câu chuyện khác xảy ra vào đời Tống Thái Tông.

Vụ tráo đổi con đời Thanh

Câu chuyện về xuất thân của vua Càn Long lại cũng là một sự tích đánh tráo con rất ly kỳ. Các bộ dã sử, tiểu thuyết và câu chuyện dân gian nói rằng vào ngày 13 tháng 8 năm Khang Hy thứ 50, tức năm 1711, Ung Thân Vương (tức Ung Chính sau này) có thêm một đứa con.

Cùng trong ngày hôm đó, vợ viên quan Trần Thế Quán cũng sinh con. Lúc bấy giờ Vương phi của Ung Chính sinh ra một công chúa còn vợ của Trần Thế Quán thì sinh ra một đứa con trai. Ung Chính nghe nói con trai của Trần Thế Quán sinh cùng ngày với công chúa của mình mới lệnh cho Trần mang con vào vương phủ của mình để xem mặt. Lệnh của vương gia không thể không nghe, Trần Thế Quán không còn cách nào khác đành phải mang con của mình đưa vào vương phủ.

Tuy nhiên, khi đứa bé được trả về cho nhà họ Trần thì ban đầu là con trai giờ lại hóa thành con gái. Trần Thế Quán hiểu rằng nếu nói ra chuyện này thì cả họ có thể bị giết sạch nên đành im lặng, “ngậm bồ hòn làm ngọt”. Ít lâu sau đó, ông ta chán nản, cáo lão về quê. Đứa con trai nhà họ Trần bị đánh tráo vào phủ Ung Chính sau này chính là Hoàng đế Càn Long.

Những truyền kỳ dân gian này nhiều và mạnh đến mức bộ sách “Thanh cung thập tam triều diễn nghĩa” xuất bản năm 1925 của Hứa Tiếu Thiên khi viết về thân thế của vua Càn Long cũng chép thêm: “Càn Long vốn là con trai của Trần Các Lão (tức Trần Thế Quán) ở Hải Ninh, Chiết Giang. Sau bị Ung Chính dùng kế đánh tráo về làm con trai của mình. Càn Long lớn lên, biết được sự thực này từ miệng người vú nuôi của mình. Vì vậy, sau đó Càn Long mới mượn cớ vi hành phía Nam để đi Hải Ninh thăm cha mẹ đẻ của mình. Do Trần Các Lão đã qua đời từ lâu nên Càn Long chỉ còn cách đến trước mộ của hai người, dùng màn vàng che lại rồi làm lễ bái lạy tổ tiên”.