Em dâu đưa con đến trước cửa nhà tôi rồi la lối hống hách

Mới đầu năm mà nhà tôi đã phải đương đầu với một chuyện oái oăm như vậy.

Gia đình tôi sống hòa thuận, hạnh phúc, vợ chồng và con cái đều đồng lòng nương tựa vào nhau. Tính đến nay đã được 6 năm kết hôn, chúng tôi có một con trai và một con gái. Kinh tế gia đình ổn định, chồng tôi một tháng kiếm được khoảng 30 triệu còn tôi thì giữ mức ổn định 15 triệu. Về phần đối nội đối ngoại, tôi không có gì phải xấu hổ hay tự ti vì bản thân luôn hết sức nỗ lực để hiếu kính với bố mẹ.

Tuy nhiên trong gia đình nhà chồng thì lại nảy sinh một số mâu thuẫn, bắt nguồn từ gia đình em trai chồng. Nhà chồng tôi có 3 anh em, trong đó chồng tôi là con trai trưởng, dưới anh là một cậu em trai đã lấy vợ, đẻ con và một cô út chưa lập gia đình. Trái ngược với cuộc hôn nhân hạnh phúc của vợ chồng tôi thì em trai chồng và em dâu thường xảy ra lục đục, cãi vã. Cô chú ấy lấy nhau 4 năm rồi nhưng dường như chẳng hợp tính chút nào, gây ra bao nhiêu phiền toái.

Em dâu đưa con đến trước cửa nhà tôi rồi la lối hống hách ảnh 1

Ảnh minh họa.

Tôi nghe em dâu nói là em trai chồng cặp bồ bên ngoài, hai người đã nói chuyện thẳng thừng với nhau một lần, thậm chí còn dọa đưa đơn ra tòa. Đôi bên xin lỗi, hứa hẹn không tái phạm sai lầm, vậy mà "ngựa quen đường cũ". Mùa Tết của 2 năm trước, vợ chồng tôi khi qua nhà của hai em thì chứng kiến tận mắt bát đũa rơi vỡ toang do cãi nhau. Chồng tôi xông vào can ngăn thì còn bị thương ở chân. Còn tôi thì chỉ biết thở dài ngao ngán. Nếu đã không hạnh phúc bên nhau thì nên giải thoát, chứ cứ giữ tình trạng ấy chỉ khổ mọi người xung quanh.

Bố mẹ chồng cũng biết chuyện, ông bà tâm sự với tôi nhiều lần và còn nói là anh chị cố gắng bảo ban các em làm lành. Có lẽ bố mẹ chồng luôn giữ những lý tưởng sống cũ, tức là dù có tủi nhục và uất ức đến đâu thì cũng chẳng bao giờ được bỏ nhau.

Nhưng sự cãi vã, mâu thuẫn của em trai chồng và em dâu không phải vấn đề duy nhất. Cô em dâu "quái đản" cũng chẳng phải dạng vừa, rất hay móc mỉa vợ chồng tôi. Có thể cô ấy ghen tỵ với cuộc sống bình yên của nhà tôi nên mới hay nói năng thiếu suy nghĩ. Chẳng hạn như tôi không làm gì em dâu mà cô ấy cũng có thể thốt lên câu "Chị cứ coi chừng ông chồng, rồi có mà đi ngoại tình lúc nào không biết. Như chồng em đấy, từ nhà ra đến công ty còn ngoại tình được cơ mà!"

Hồi cuối năm trước khi bước sang Xuân mới, tôi có gửi cho nhà cô chú ấy một số thức ăn, bánh kẹo để không khí đón Tết ấm cúng hơn. Vậy mà thay vì biết ơn, em dâu và em trai chồng gây ra chuyện lớn trong những ngày đầu năm.

Sáng mùng 5 Tết, em dâu dẫn con trai tới trước cửa nhà tôi và la lối om sòm: "Anh chị chồng đâu rồi ra đây em có việc quan trọng". Tôi ở trong bếp nghe thấy tiếng gào thì liền vội vàng đi ra, thấy trên tay cô ta còn cầm một phong bì.

Em dau dua con den truoc cua nha toi roi la loi hong hach-Hinh-2

Ảnh minh họa.

Em dâu nói tiếp: "Anh chị có hiểu nỗi khổ của em và cháu không? Bố nó thì ngoại tình, mấy ngày Tết đi với gái suốt chẳng chịu ở nhà. Lại còn để ở nhà một phong bì tiền. Anh ta cứ làm như quẳng cho vài đồng bạc rồi thoải mái coi trời bằng vung! Anh chị phải đứng ra giải quyết cho em chuyện này. Không là em sẽ nhờ đến bố mẹ chồng".

Tôi hết sức bàng hoàng, bởi chuyện gia đình thì nên giải quyết trong nội bộ, tại sao cô ta lại la lối ở trước cửa nhà tôi? Như thế này thì giông hết cả năm! Vả lại, việc nói toẹt ra sự thật đau lòng trước mặt một đứa trẻ là hết sức sai lầm. Chắc chắn em dâu đang gây áp lực đến cho vợ chồng tôi. Đúng là cô ấy đáng thương vì bị phản bội, nhưng dù gì cũng phải mạnh mẽ vượt qua chứ, tại sao cứ nương cậy vào anh chị chồng mãi được?

Chồng tôi có mặt ở nhà, cũng mời em dâu nói chuyện đàng hoàng. Nhưng cô ta bỏ về, bảo là vợ chồng tôi chỉ còn một cách là đi khuyên nhủ em trai chồng, nếu không cô ta sẽ làm lớn chuyện gây bẽ mặt cả dòng họ. Tâm trạng tôi đang rối bời, thật là quá nghiệt ngã và rắc rối! 

Đang họp gia đình, em dâu đưa ra lời đề nghị khiến cả nhà chao đảo

Tôi không ngờ em dâu mình lại là người sống thực dụng và tính toán đến vậy.

Tôi là gái quê lấy chồng thành phố. Phận con gái đi lấy chồng không thường xuyên ở cạnh phụng dưỡng cha mẹ luôn là điều tôi thấy hối hận và đau lòng. Khi em trai tôi lấy vợ, tôi vẫn nói với cậu ấy là thầm cảm ơn vợ chồng em đã chăm sóc bố mẹ chu đáo.

Mấy ngày trước, bố mẹ gọi vợ chồng tôi sắp xếp thời gian về nhà để họp gia đình. Ông nói rằng bố mẹ không sống được bao lâu nữa, nên sẽ lập di chúc để chia tài sản cho hai con. Theo như mong muốn của bố tôi, căn nhà hiện tại đang sống sẽ giữ nguyên để vợ chồng em trai sinh sống và làm nơi thờ tự, hương hỏa, còn mảnh đất 200 mét vuông sẽ cho vợ chồng tôi.

Cả nhà đang tập trung vào việc bố tôi chia phần cho các con đẻ, thì em dâu xin phép lên tiếng. Cô ấy đưa ra một chùm chìa khóa và nói rằng mảnh đất 200 mét vuông bố mẹ có thể cho vợ chồng tôi, còn vợ chồng em dâu cũng đã mất khá nhiều thời gian, tiền bạc và công sức để chăm sóc ông bà bấy lâu nay. Bản thân cô ấy cũng đã phải bỏ công việc có thu nhập khá để về đây gánh vác gia đình cùng chồng. Cô ấy xin phép cơi nới căn nhà cũ này để xây nhà trọ cho thuê để còn có thu nhập. Còn chùm chìa khóa này là căn hộ cô ấy mới mua được và sẽ ra ở riêng cho thoải mái.

Dang hop gia dinh, em dau dua ra loi de nghi khien ca nha chao dao
Cả nhà tôi choáng váng với ý kiến của em dâu (Ảnh minh họa).

Nghe em dâu nói xong, cả nhà tôi nhìn nhau sững sờ. Tôi không ngờ em dâu lại là người sống thực dụng và tính toán đến vậy. Cô ấy coi ngôi nhà hương hỏa của gia đình chồng là thứ để kiếm chác sau bao năm toàn tâm toàn ý vì gia đình chồng. Bố tôi đau lòng, uất ức không nói được một lời nào.

Em trai tôi nổi giận, to tiếng với vợ. Chỉ vì lợi ích của tôi có nhỉnh hơn em trai một chút mà cô ấy đã giận dỗi đòi ra ở riêng, đòi xây phòng trọ cho thuê trên mảnh đất dùng để hương hỏa tổ tiên.

Thế này thì quả thật không chấp nhận được. Theo mọi người, gia đình tôi giờ phải làm thế nào với cô con dâu em dâu này đây?  

Cùng chồng đi họp lớp cuối năm, chồng bất ngờ nổi cơn ghen

Chồng càng lúc càng quá đáng, tại sao anh ấy lại có thể ghen tuông tới mức mù quáng như vậy chứ.

Vợ chồng tôi lấy nhau từ năm 2019, tới nay đã có một em bé 2 tuổi. Tôi không nghĩ bản thân mình là người phụ nữ quá may mắn hay viên mãn trong hôn nhân, tất cả xuất phát từ chồng tôi, bởi anh ấy là kiểu đàn ông tính cách rất kỳ quặc. Thực ra trước đây khi còn yêu nhau, những nét tính cách này không bộc lộ rõ ràng, thậm chí tôi còn cho rằng mình có thể kiểm soát được anh. Và rồi tới lúc về chung một nhà, tôi mới hiểu rằng bản tính khó rời là như thế nào. Quả thực, sống trong ngôi nhà này, tôi thấy ngột ngạt, bí bách...

Tính chồng tôi gia trưởng, hay ghen. Ừ thì người ta nói rằng yêu lắm mới ghen tuông, nhưng dẫu sao đôi bên cũng cần có một sự tin tưởng nhau nhất định. Ghen tuông chỉ nên là một gia vị nhỏ trong cuộc sống hôn nhân để chúng ta biết được bản thân còn quan tâm và sợ mất người kia mà thôi. Đằng này chồng tôi ghen tuông với tất cả mọi thứ từ chuyện nhỏ nhất. Bởi vậy nên tôi không dám kết thân với quá nhiều người bạn là nam giới.

Đến nhà mẹ chồng, em dâu lạnh lùng bước ra ngổn ngang bẽ bàng

Nghe mẹ chồng tâm sự, tôi quả thật rất hận em dâu. Tại sao cô ta lại có thể hống hách tới mức như vậy chứ?

Cuộc sống gia đình nhìn chung sẽ rất bình yên, suôn sẻ nếu như các thành viên biết thế nào là đủ, không tham lam, đòi hỏi quá nhiều. Ý tôi là, bố mẹ đều già cả rồi, tiền bạc tích góp cả đời thì nên để hai ông bà tự quyết, con cái trong nhà chớ nên nhòm ngó hoặc tỏ ý tham lam.

Chắc chắn bố mẹ sẽ tự biết sử dụng sao cho hợp lý, nếu không để dưỡng già thì cũng sẽ chia đều, sòng phẳng cho các anh em. Mặt khác, con cái muốn giàu sang thì chỉ có cách là tự mình cố gắng, như vậy đồng tiền làm ra đáng trân trọng hơn nhiều.