Cưới nhau rồi, chồng thay đổi đến nỗi tôi không nhận ra

Nói xong anh bỏ đi, rồi cũng chẳng mua máy hút sữa gì cả. Em lại phải dùng tay nặn từng tí một, đau đến ngất đi được.

Nghĩ mà chán các chị ạ. Đang yên đang lành thì lấy chồng, cứ tưởng yêu nhau hơn năm thắm thiết vậy thì cưới về sẽ hạnh phúc. Vậy nhưng mới cưới được 3 năm mà em đã vỡ mộng toàn tập rồi các chị ạ.

Trước kia em cũng học đại học, nhưng ngành khó xin việc nên đành phải đi làm công nhân. Cũng trong thời gian làm tạm ở đây em gặp chồng.

Anh ấy làm kỹ thuật trong xưởng. Bọn em thường trùng ca kíp nên đi ăn cơm cùng nhau, nói chuyện một vài lần quen rồi ngày nghỉ anh rủ đi café, uống nước.

Lúc đó em biết là anh thích mình rồi, vậy nhưng vì kiêu nên làm giá một chút. Anh lì lợm, chai mặt, tán bằng đổ thì thôi.

Hồi đó anh thoáng tính, cứ được nghỉ là rủ đi chơi, ăn uống các kiểu. Hôm nào mà làm cùng ca anh sẽ qua thật sớm đưa em đi ăn rồi đến công ty, hết ca lại đưa về tận nơi, còn bảo: “Nhìn em vào trong phòng anh mới yên tâm về”.

Cuoi nhau roi, chong thay doi den noi toi khong nhan ra

Bài chia sẻ (Ảnh chụp màn hình)

Thỉnh thoảng anh lại mua đồ tặng em, chẳng nhân dịp gì cũng tặng, lúc thì cái áo rét, cái khăn. Anh làm trưởng nhóm kỹ thuật nên lương khá cao. Bố mẹ đều ở quê, nhưng đã dồn được tiền mua nhà trên này cho con trai rồi.

Nhìn vào cảnh như vậy em nghĩ thôi thì không cần người quá giàu nhưng công việc tốt, nhà cửa đàng hoàng, cưới nhau em không phải vất vả thuê trọ. Với lại em cũng chỉ làm tạm ở khu công nghiệp, sau này chờ cơ hội sẽ xin đúng ngành mình học. Lúc đó hai vợ chồng công việc ổn định cuộc sống sẽ tốt thôi.

Vậy nên khi anh ngỏ ý muốn cưới, em nhận lời luôn. Bố mẹ hai bên cũng không phản đối gì, còn hết lòng ủng hộ hai đứa. 

Cưới xong hai vợ chồng lại lên phố tiếp tục làm việc. Chồng em là con người của công việc nên khi lên anh đi làm luôn. Em mới hỏi:

“Vợ chồng mình không tuần trăng mật gì à?”

“Trăng với mật gì, tốn tiền”.

Từ lúc cưới trở đi, chồng em như kiểu biến hình ấy, thay đổi thành một con người hoàn toàn khác.

Anh không còn tâm lý, nhiệt tình như trước. Đã vậy chồng em còn có tính ki bo, chặt chẽ với vợ. Anh không đưa lương cho vợ mà bắt em phải bỏ tiền lương chi tiêu hằng tháng. Em thắc mắc thì chồng bảo:

“Anh nuôi em suốt hơn 1 năm yêu nhau rồi còn gì, giờ em trả nợ lại đừng cằn nhằn”. Em nghe mà choáng dần đều các chị ạ.

Lúc mới cưới em có thai nhưng đi làm ca vất vả quá nên bị sảy. Từ đó hai vợ chồng kế hoạch mãi đến gần 2 năm mới bầu lại.

Lúc đó em tiếp tục bị doạ sảy nên phải vào viện tiêm thuốc giữ thai, nghỉ luôn việc để giữ con. Mỗi lần thanh toán viện phí hay phải mua đồ gì cho vợ, chồng em lại cằn nhằn:

“Tốn kém quá, thà đừng có đẻ còn hơn”.

“Sao anh độc mồm thế, nói vậy mà nghe được à, phải tội đấy”.

Cuoi nhau roi, chong thay doi den noi toi khong nhan ra-Hinh-2

Đến hôm em đẻ, chồng tiết kiệm đến mức bắt vợ nằm phòng thường, vừa đông vừa ngột ngạt. Mấy ngày đầu con chưa ti được hết sữa mẹ, em bị tắc sữa phát sốt cứ 39 độ. Em mới bảo chồng:

“Anh mua giúp em cái máy hút sữa nhé, xem có thông được không?”

Thế mà anh quắc mắt nhìn vợ, quát luôn:

“Từ hôm đi đẻ tốn bao nhiêu tiền rồi. Giờ còn đòi mua máy hút sữa nữa”.

“Nhưng em bị tắc sữa khó chịu lắm”.

“Ai khiến cô đẻ, chỉ tốn kém”.

Giờ con em được hơn tháng rồi, chồng không cho bà ngoại xuống chăm sợ tốn kém. Em tự vật lộn với con, nghĩ mà chán.

Vợ đẻ nhưng chồng cũng cho ăn uống vô cùng tiết kiệm, trong khi đó lương của anh giờ không dưới 30 triệu. Có chồng như này các chị bảo em phải làm sao?

Mẹ đẻ gọi khất 700.000, tôi thắt lòng khi biết anh ki bo

Ngày cưới, sau khi xong việc, anh nhắn gia đình nội ngoại đòi tiền tổ chức, khi bố tôi đưa xong tiền, anh rút lại 50 nghìn bảo cho bố tiền xe. Nhìn bố lầm lũi về quê mà tôi nước mắt lưng tròng.

Chưa bao giờ tôi cảm thấy thất vọng như lúc này. Đành rằng phụ nữ đi lấy chồng thì phải vun vén cho nhà chồng. Nhưng mà chồng tôi cũng quá đáng lắm, vợ đã biết sống với nhà mình thì bản thân anh cũng phải cư xử sao cho đáng mặt đàn ông chứ.

Nói thật là chồng tôi có tính ki bo. Với bố mẹ đẻ hay bố mẹ vợ, anh cũng chi li từng chút một. Vì thế nên nhiều khi tôi cũng khó xử, muốn đối đãi tốt với bố mẹ mình một chút nhưng cứ phải lấm lét chứ nào dám công khai.

Hồi vợ chồng tôi mới cưới nhau, chồng tôi cũng lộ ra bản chất là người căn cơ rồi. Bọn tôi đi làm ở thành phố, đủ tiền để tổ chức đám cưới. Thế nhưng sau khi xong xuôi, chồng tôi vẫn gọi điện cho bố mẹ 2 bên thông báo các khoản phí để trả.

Thực lòng tôi xấu hổ lắm, muối mặt với bên nhà bố mẹ đẻ của mình. Bố mẹ tôi cũng biết ý, ngay hôm sau, bố tôi sang đưa tiền cho con rể luôn. Đếm tiền xong xuôi, chồng tôi đưa lại cho bố vợ 50 nghìn rồi nói giọng y hệt ban ơn: "Thôi, bố cầm lấy mấy chục tí bắt xe ôm ra bến xe".

Me de goi khat 700.000, toi that long khi biet anh ki bo

Chồng tôi lúc nào cũng so đo tính toán từng tí 1 dù là với tôi hay với gia đình hai bên (Ảnh minh họa)

Nhìn bố, tôi lại thấy xót ruột. Mặc dù mới cưới nhưng bữa đó tôi và chồng cãi nhau lớn lắm. Khi tôi nói đến chuyện tiền đám cưới, chồng liền gắt: "Tôi cũng bắt bố mẹ tôi phải trả cơ mà. Có phải chỉ bắt bố mẹ đẻ của cô trả đâu mà nhặng lên". Hôm đó, suýt nữa thì tôi bỏ đi.

Có lẽ vì thấy mình cũng có chút sai nên chồng tôi ngọt nhạt hứa sẽ thay đổi. Nhưng đó là chuyện tiền của bố mẹ.

Vợ mua sắm, làm tóc đón Tết, chồng ki bo đòi "đổi mẹ cho con"

Cứ đến Tết là chị em lại sắm sửa, làm đẹp đón năm mới. Nhưng không phải người phụ nữ nào cũng nhận được sự ủng hộ từ chồng.

Vào mỗi dịp Tết đến, xuân về chị em phụ nữ lại bắt đầu lại sắm sửa cho bản thân với những bộ quần áo mới, những kiểu tóc mới để tự tin hơn khi gặp gỡ mọi người. Đơn giản vì là con gái ai lại không thích chăm chút cho bản thân mình cơ chứ.

Tuy nhiên, không phải người chồng nào cũng thấu hiểu được niềm mong mỏi này.

Chồng đưa bạn gái về nhà ép vợ ly hôn, tôi nói câu làm anh cúi mặt

Thấy bộ dạng hí hửng của chồng, tôi không sốc mà rất thoải mái nhường chồng cho tình địch.

Lấy nhau được 8 năm, vợ chồng tôi không ít lần cãi vã chỉ vì những chuyện cỏn con. Ban đầu là chuyện chồng cấm vợ về quê ngoại nhưng lại liên tục bắt về quê nội. Yêu cầu vô lý ấy khiến tôi ấm ức, nhiều lần chống đối và bị anh cho bạt tai.

Tiếp đó là chuyện tiền bạc biếu bên nội bên ngoại không cân xứng rồi chuyện tôi ăn mặc sexy đi làm. Biết chồng không thích vợ ăn mặc lòe loẹt ra ngoài, tôi đã tiết chế nhiều. Nhưng ngay cả cái chân váy ngắn qua gối anh cũng không cho mặc thì tôi không tài nào chịu nổi.

Phụ nữ muốn làm đẹp cho mình đâu cần phải cho ai ngắm. Còn anh lúc nào cũng nghĩ tôi mặc đẹp để lên cơ quan có kẻ “đò đưa”. Thói ghen tuông vô lối của chồng và sự ki bo tính toán của anh với gia đình ngoại luôn là điều khiến vợ chồng tôi không thể gần gũi.

Chong dua ban gai ve nha ep vo ly hon, toi noi cau lam anh cui mat

8 năm thanh xuân bên chồng để rồi anh ruồng bỏ tôi phũ phàng. Ảnh minh họa: Nguồn 163

Sau khi sinh con, tiền bạc không dư dả. Anh bắt đầu càu nhàu mỗi lần tôi mua đồ hay biếu xén bố mẹ. Anh luôn miệng nói tôi phải trọn đạo làm dâu nhưng anh lại chưa từng trọn đạo làm rể. Mẹ tôi ốm, anh không biếu một xu nhưng mẹ anh ốm, anh bắt tôi lo từ A đến Z, từ tiền viện phí đến thuốc thang, ăn uống.

Đau lòng nhất là mỗi lần tôi sai cái gì, anh đều lôi bạn gái cũ của anh ra để so sánh. Rồi anh dọa nạt nếu tôi không biết điều, không sinh được con trai cho anh, anh sẽ đi lấy người khác để có cháu đích tôn cho mẹ anh bế. Những câu nói đó tôi đều nhịn. Nhưng sau này quá nhiều lần anh gây hấn lại cộng thêm việc rượu chè tối ngày, về nhà chỉ biết chỉ tay năm ngón, tôi bắt đầu phản kháng. Tôi làm ngược lại những việc anh thích. Tôi ăn mặc sexy đi làm, thường xuyên tụ tập bạn bè, cà phê với đồng nghiệp. Anh có thể đi chơi, ăn uống bia rượu say sưa nhưng khi tôi nói anh trông con để mình xả hơi một bữa thì anh chửi bới nói vợ hư hỏng.

Lần đó, vợ chồng cãi nhau to, anh dọa bỏ tôi rồi đi uống say và qua đêm với bạn gái cũ. Bị tôi phát hiện, anh hết đường chối cãi, thề thốt van xin tôi tha thứ. Những tưởng sau cú ngã đó, anh sẽ đứng dậy tử tế hơn nhưng không. Có được lần một thì lại tiếp tục có lần hai. Anh bắt đầu cặp kè với cô ta rồi chính cô ta là người gửi ảnh thân mật với anh đến trêu ngươi tôi. Cô ta còn khích tướng để tôi đến đánh ghen, bỏ chồng.

Khi đó, tôi thực sự cảm thấy bế tắc, chỉ muốn chấm dứt hôn nhân ngay lập tức nhưng nghĩ đến con, tôi lại cố kìm lòng, chấp nhận sống với chồng như cái bóng.

Ngày đi liên hoan công ty, có một anh đồng nghiệp đưa tôi và một chị bạn về nhà vì đêm đã khuya. Chị đồng nghiệp xuống trước còn tôi quá giang thêm một đoạn. Nhìn thấy vợ bước ra từ xe người đàn ông khác, anh lao vào đấm người ta tới tấp, không cần rõ trắng đen. Sau buổi đó, tôi không dám nói chuyện với anh đồng nghiệp kia.

Còn chồng tôi, anh lấy lý do vợ lăng nhăng nên liên tục đi đêm hôm, say sưa tối ngày. Về sau, khi bồ của anh có bầu, anh công khai đưa cô ta về nhà và yêu cầu tôi phải ly hôn. 8 năm hôn nhân, tôi bỏ tuổi trẻ, công sức và sinh con cho anh, nhưng anh chưa từng hiểu tôi. Tiền bạc anh cũng không kiếm ra, một mình tôi gồng gánh quá nhiều thứ. Anh đâu có hiểu được sự mệt nhọc của vợ.

“Tôi chấp nhận ra đi nhưng căn nhà này anh phải bán chia đôi, chiếc xe hơi kia là bố mẹ tôi cho, anh có sĩ diện thì để đó chứ đừng đòi chia tài sản. Cứ cho là anh thắng trong cuộc hôn nhân này nhưng người thắng chưa chắc vui bằng người thua cuộc. Chúc anh có gia đình mới hạnh phúc”, tôi thẳng thắn với anh một lần.

Nói rồi, tôi quay sang ả nhân tình của chồng “dặn dò”. “Cô lấy anh ta thì cố chăm sóc anh ta từng bữa ăn, giấc ngủ, phục vụ anh ta lúc say rượu, nhậu khuya. Rồi cô cũng sẽ thấm như tôi, cũng sẽ trở thành “mẹ sề” như tôi và khi đó hi vọng cô sẽ hiểu”.

Tôi và con ra khỏi nhà, chỉ mang theo chiếc vali quần áo. Có lẽ, chính chồng tôi cũng không ngờ vợ có thể dễ dàng buông tha cho anh như vậy. Bởi anh không thể hiểu rằng, đàn bà cả thanh xuân cố gắng vun đắp hạnh phúc gia đình nhưng nếu ngưỡng chịu đựng vượt quá giới hạn, họ chẳng còn bận tâm điều gì. Một khi phụ nữ quyết định buông bỏ thì chẳng ai có thể cứu vãn nổi.

Điều duy nhất khiến tôi tiếc nuối sau cuộc hôn nhân 8 năm bên chồng có chăng chính là thanh xuân và niềm tin.

Độc giả Ngọc Anh (Hà Nội)