Chồng trốn vợ “trộm tình” với ô sin

Tôi không dám tin vào những gì mình đang nhìn thấy trước mắt nữa, tôi vẫn còn đang ở nhà vậy mà bọn họ đã dám như vậy...

Vợ chồng tôi lấy nhau mới được hơn 2 năm, cách đây 2 tháng tôi vừa sinh hạ được một cậu con trai, những tưởng sự ra đời của thành viên mới sẽ mang đến nhiều hạnh phúc cho chúng tôi hơn, nhưng sự thực lại đi ngược lại với mong muốn của lòng người, con trai chưa được đầy 2 tháng, tôi chợt phát hiện ra rằng chồng mình có vẻ gì đó không “an phận”.
Tôi vẫn luôn nghĩ rằng chồng mình là một người đàn ông thật thà, chất phác, trước khi yêu tôi, mỗi lần tiếp xúc với bất kỳ cô gái nào anh cũng tỏ ra thẹn thùng, ngượng ngịu, ngày đó, chính vì đặc điểm đó của anh mà tôi đã lựa chọn anh bởi tôi nghĩ một người như vậy sẽ không có thói trăng hoa. Nhưng tôi đã sai. Trong xã hội này, dường như không có người đàn ông nào là không thèm “của lạ”, đàn ông không “trăng hoa” chẳng qua họ chưa tìm được cơ hội mà thôi.
Như chồng tôi, người mà luôn được mọi người công nhận là thật thà mà cũng có những lúc không “an phận”. Kể từ sau khi mang bầu, tôi xin nghỉ việc ở nhà chờ sinh. Đến ngày chuẩn bị “vỡ đê”, vì cái bụng quá ư kềnh càng, sinh hoạt, vận động không thuận tiện nên chồng tôi bàn tính đến chuyện thuê giúp việc, để đến khi tôi sinh nở thì có người chăm sóc luôn. Tôi thấy như vậy cũng hợp lý nên ra trung tâm tìm giúp việc. Chị này ngoài 30 tuổi, đã có chồng, trông thì không có vẻ gì đặc biệt lắm nhưng lại có vẻ gì đó hấp dẫn kiểu chân quê, đặc biệt là thân hình, đầy đặn quyến rũ. Một người phụ nữ như vậy nếu không phải tôi cũng ở nhà thì tuyệt đối không thể yên tâm cho vào nhà giúp việc được.
Ảnh minh họa. Nguồn: Internet.
 Ảnh minh họa. Nguồn: Internet.
Từng đọc qua rất nhiều câu chuyện nói về việc “trộm tình” giữa ôsin và ông chủ, nên tôi cũng có tư tưởng phòng bị đối với cô giúp việc này, nhưng mọi việc ôsin làm đều nằm trong tầm mắt của tôi, thêm vào đó là những biểu hiện trước đây của chồng tôi nên tôi nghĩ là mình đã lo xa, hơn thế tôi còn cho rằng sau khi mang bầu mình mắc thêm bệnh đa nghi tào tháo.
Thuê được giúp việc chưa được bao lâu thì tôi sinh, may mà có giúp việc thì thời gian ở cữ của tôi mới nhẹ nhàng, thoải mái như vậy, ngoài việc giúp tôi bế con, chị ấy còn kiêm thêm cả việc cơm nước, cơm chị ấy nấu cũng rất ngon, ngày nào cũng đổi món rất đa dạng, chồng tôi cũng mua rất nhiều đồ ăn bổ dưỡng cho tôi, nói là tôi sinh con cho anh ấy vất vả nên phải tẩm bổ cho tôi, có lúc anh còn tự tay vào bếp nấu đồ ngon cho tôi khiến tôi vô cùng cảm động, cảm giác đã tìm đúng người đàn ông cho mình. Với chị giúp việc, tôi cũng có phần cảm kích bởi nhờ có chị ấy mà trong thời gian ở cữ sức khỏe của tôi đã hồi phục lại rất nhiều.
Nhưng điều khiến tôi không ngờ đến là, hai con người khiến tôi thầm cảm kích ấy lại liên kết phản lại tôi. Trước khi sinh con, tôi đã định sẽ nuôi bộ nhưng sau khi đứa trẻ ra đời, nhìn vẻ đáng thương của con tôi đã không nỡ làm như vậy. Hàng ngày, thời gian uống sữa của thằng bé khá quy củ, trước bữa tối cố định cho ăn một bữa, mỗi lần ăn phải mất trên dưới 30 phút, thời gian này thì chị giúp việc thường đang nấu ăn dưới bếp. Cách đây mấy hôm, khi tôi bắt đầu bế thằng bé cho ăn thì chồng tôi liền đi ra khỏi phòng, nhưng hôm đó cu cậu chỉ ăn vài ngụm đã lăn ra ngủ, tôi đành để cho cu cậu ngủ khi nào thức dậy thì cho ăn tiếp. Đặt cu cậu ngủ xong tôi liền đi xuống bếp để xem xem chị giúp việc đang nấu món gì thì một cảnh tượng đập vào mắt khiến tôi choáng váng suýt ngã.
Hai kẻ bọn họ rất tự nhiên sờ mó, vuốt ve cơ thể của nhau ngay tại căn bếp đó. Dường như tôi không dám tin vào những gì mình đang nhìn thấy trước mắt nữa, tôi vẫn còn đang ở nhà vậy mà bọn họ đã dám như vậy, không hiểu chuyện sẽ thế nào nếu tôi không có ở nhà đây? Tôi đã nổi giận lôi đình, giúp việc đương nhiên sẽ phải cuốn gói ra khỏi nhà rồi, nhưng còn chồng tôi, lúc đầu tôi cũng định sẽ ly hôn với anh ta, nhưng vì anh ta không ngừng cầu xin tôi tha thứ, hơn nữa anh ta thề là chỉ dừng lại ở việc sờ mó bên ngoài chứ tuyệt đối chưa hề xảy ra quan hệ xác thịt gì, thế là cuối cùng tôi đã tha thứ cho anh ta với lời cảnh báo, tôi chỉ có thể cho anh ta một cơ hội, tuyệt đối sẽ không có lần thứ 2.

Bị chồng giam lỏng vì ngoại tình

Tôi kết hôn được 7 năm, có hai con, một trai một gái, kinh tế ổn định, chồng đẹp trai, có công việc đàng hoàng. Lẽ ra, tôi sẽ phải cảm thấy hạnh phúc, nhưng tôi chỉ thấy cô đơn. Chồng tôi sau cưới thể hiện là một người đàn ông rất gia trưởng, đối xử với vợ con theo kiểu “ban phát”, như thể tôi lấy được anh ấy là một may mắn lắm, cho nên tôi luôn phải biết ơn và cư xử tốt với anh ấy, không có quyền đòi hỏi chồng phải thế này thế nọ.

Thế rồi, tôi đã ngã vào vòng tay của một đồng nghiệp. Sự việc bị bại lộ, chồng tôi tịch thu điện thoại, giám sát mọi hoạt động, cuộc sống của tôi chẳng khác nào bị giam lỏng. Thực lòng, giờ tôi cũng chẳng có tâm trạng nào mà ngoại tình nữa. Nhưng chồng tôi bảo không tin tôi nữa và ngày càng kiểm soát tôi gắt gao. Tôi thấy mệt mỏi quá, không biết phải làm gì để cứu vãn cuộc hôn nhân này nữa, vì mỗi ngày lại thấy chán chồng hơn - 
Nguyễn Hương Ly (Yên Bái).

Ảnh minh họa.
Ảnh minh họa. 

Hương Ly thân, đọc thư của bạn, Tri Giao thấy, bạn đang rơi vào một cái vòng luẩn quẩn: vì chán chồng mà ngoại tình, ngoại tình bị chồng bắt gặp, trừng phạt lại càng chán chồng hơn. Cho nên, muốn cứu vãn cuộc hôn nhân này, thì trước hết, bạn phải thay đổi được cảm xúc của mình với chồng.

Trong thư, bạn than phiền về những hạn chế của anh, điều khiến bạn cô đơn, ngã vào vòng tay người khác. Nhưng liệu bạn có thấy mình công bằng, khi bỏ qua những ưu điểm của chồng? Còn nữa, khi chồng đối xử như thế, bạn đã bao giờ góp ý với anh để cải thiện tình hình, hay chỉ âm thầm chán nản rồi đi tìm điểm tựa khác cho mình?

Việc bạn ngoại tình là một cú sốc với anh ấy, cho nên, dù anh ấy phản ứng có phần tiêu cực với bạn, bạn cũng nên thông cảm và cho anh ấy thời gian. Khi mọi chuyện lắng lại, bạn hãy giãi bày mọi tâm sự, uẩn ức với chồng. Nếu thực lòng yêu bạn, anh ấy sẽ lắng nghe và biết phải làm gì. Hy vọng, mọi chuyện sẽ tốt đẹp với bạn.BÀI ĐỌC NHIỀU

Làm dâu ở tuổi 50

Lấy chồng 25 năm, gần 50 tuổi mới thực sự làm dâu, đúng là một thách thức đối với con, mẹ ạ. 

Những ngày lễ Tết trước đây con về nhà mẹ chỉ làm “dâu khách”. Ba mất, mẹ không thể ở một mình, chúng con mời mẹ về ở cùng để tiện chăm sóc. Mẹ lưỡng lự khi nhận lời vì biết sẽ có nhiều điều bất tiện và khó nói. Con cũng canh cánh nỗi lo, bởi sống với mẹ chồng không phải chuyện đơn giản. Nhất là khi con đã ở tuổi chuẩn bị làm sui, quen sống riêng từ khi mới lấy chồng.