Chồng cũ chỉ thương con cho đến khi... có bạn gái mới

Con tôi chỉ bắt đầu chịu cú sốc ly hôn khi ba có bạn gái mới.

Tôi và chồng cũ chia tay trong vui vẻ, văn minh. Vì đã ly thân trước đó 2 năm, nếm trải cảnh mỗi người một hướng nên tôi khá yên tâm về trách nhiệm của anh với con cái.

Anh rất thương con. Trong thời gian ly thân, anh vẫn tận tình đưa đón con đi học, lo cho con từ cái áo cái quần cho đến miếng ăn giấc ngủ. Dù công việc bận bịu và không giao tiếp nhiều với tôi, nhưng anh vẫn nắm rõ lịch sinh hoạt, tình hình sức khỏe và cả những mối quan tâm của con cái. Anh có thể vì bận mà lờ đi tin nhắn của tôi. Nhưng chỉ cần nội dung có liên quan đến con thì anh luôn phản hồi trong tích tắc.

Tôi từng tự tin nói với mọi người rằng cuộc chia ly của mình không ảnh hưởng đến con. Bởi dù sống riêng, anh vẫn dành thời gian cho tụi nhỏ.

Chong cu chi thuong con cho den khi... co ban gai moi
Chồng cũ đưa bạn gái đi cùng mỗi lần đón con đi chơi (Ảnh minh họa)

Sự thật đã diễn ra như vậy, cho đến khi anh có bạn gái mới. Sự thay đổi bắt đầu khi anh đón con cùng bạn gái, rồi đưa con đi ăn, đi chơi với sự có mặt của người phụ nữ ấy.

Lần đó, bé lớn nhà tôi (12 tuổi) về tâm sự rằng con chỉ muốn gặp ba, hoặc ba đi cùng mẹ, chứ không thích ba có cô khác. Tôi xót con, nhưng cũng giảng giải cho con hiểu rằng ba đang có bạn mới, và có thể sẽ gắn bó lâu dài với cô bạn ấy.

Tưởng "cú sốc ly hôn" chỉ đến với con tôi theo cách đó. Nhưng không, anh bắt đầu trở nên tính toán, dè sẻn từng chút thời gian dành cho con. Trước đây, chỉ cần tôi báo bận, anh luôn nghĩ cách để đón rước bọn trẻ. Nhưng bây giờ, anh nói chỉ đón được vào 2 ngày đầu tuần, và cũng nói luôn rằng anh từ chối giúp tôi nếu tôi đến lịch đón con mà kẹt việc.

Tôi dặn mình phải làm quen với việc này, bởi đó là chuyện dễ hiểu khi không còn là vợ chồng. Tôi bỏ qua anh trong danh sách những người mình sẽ nhờ chăm con nếu gặp sự cố. 

Dần dà, chính bọn trẻ cũng nhận ra rằng ngoài việc đưa đón 2 ngày mỗi tuần, anh dần bỏ mặc hết những chăm sóc không tên mà anh vẫn làm trước đó. "Sao ba không dẫn con đi nhà sách?", "lâu rồi ba không cho con ăn mỳ cay?", "dạo này ba toàn đón xong thì đưa thẳng con về nhà, không dắt con đi chơi nữa"... Hai đứa trẻ lần lượt nhắc những quyền lợi mà ba từng thường xuyên tạo cho chúng.

Trước đó, khi tôi luôn đầu tắt mặt tối với việc làm công ăn lương của một kế toán ở ngân hàng, thì anh luôn dành thời gian để giúp con có những trải nghiệm như đi nhà sách, đi nhà hàng sang trọng... Bởi theo anh, đó là trải nghiệm xã hội cần thiết cho mọi đứa trẻ.

Những ngày gặp ba vào cuối tuần cũng dần thất thường. Anh hay "bận", "có việc riêng" để không qua đón con. Chất lượng của từng lần gặp gỡ cũng giảm sút. Bọn trẻ trước đây rất mê ba, luôn thèm được ở bên ba. Thế nhưng bây giờ, sau những lần hiếm hoi tiễn con sang ba, tôi hay được con nhắn về: "Mẹ ơi, con muốn về với mẹ!". 

Bọn trẻ hay than thở rằng, trong những lần đón con sang nhà, anh chỉ ôm điện thoại, rồi có khi còn cáu gắt với con. Anh như trở thành người khác trong mắt bọn trẻ. Trong khi bao năm nay anh luôn khẩn cầu tôi: phải kiềm chế và vui vẻ trước mặt con cái. Anh luôn nói rằng ta không thể bên con cả ngày, nhưng hãy cực kỳ vui vẻ và tập trung khi ở bên con. Anh luôn lên án việc ôm điện thoại trước mặt con cái, thậm chí từng tranh cãi với tôi khi tôi về đến nhà vẫn ôm máy tính làm việc.

Có lẽ, nhận thức của người đàn ông không quan trọng bằng mức độ quan tâm của anh ta với người đó, việc đó. Trước đây, các con là gia đình của anh. Còn bây giờ, anh còn cả một gia đình tương lai cần phải lo với người mới. Trước đây, anh dồn phần nhiều sự quan tâm cho con, nhưng khi mối quan tâm đã bị chia nhỏ thì hành động cũng khác.

Tôi nhận ra rằng, ly hôn nhưng không ảnh hưởng đến con cái thật ra chỉ là một ảo tưởng. Một khi đã nhận nuôi con sau ly hôn, ta cần biết trước rằng rất có thể sẽ có ngày gánh nặng trách nhiệm sẽ dồn về phía mình. Bởi, sự tận tâm của đàn ông (hoặc có thể là cả phụ nữ) hầu như sẽ giảm sút, khi người ta bắt đầu có tình riêng...

Thu Thủy (Hóc Môn, TP.HCM)

“Con giáp 13” đến tận nhà năn nỉ hoàn trả chồng

Chúng tôi ly thân được 1 năm và chuẩn bị ly hôn thì bỗng nhiên có biến cố bất ngờ và "con giáp 13" còn mò đến tận nhà.

Nếu bạn đứng trước lời hài hước này của "con giáp 13" thì bạn sẽ làm gì?

Tôi có nên ly hôn khi cả mẹ và chị đều đã ly hôn?

Tôi và chồng lục đục, ly thân đã 5 tháng, tôi không dám ly dị vì sợ mang tiếng 'cả nhà ly hôn'.

Toi co nen ly hon khi ca me va chi deu da ly hon?
Ảnh minh họa 
Tôi lấy chồng năm 23 tuổi, do đã mang thai nên chúng tôi quyết định kết hôn. Khi con được 3 tuổi, vợ chồng tôi lộ nhiều điểm mâu thuẫn, khó hòa hợp về tính cách và lối sống. Đặc biệt, tôi và mẹ chồng thường xuyên cãi vã, không thể sống chung.

Tôi và mẹ đi viếng mộ anh trai, nhìn thấy một người mặt bà tái mét

Tôi định tiến lên chào hỏi, muốn hỏi thăm tình hình công việc, cuộc sống của chị ấy trong mấy năm qua.

Đột nhiên mẹ kéo giật lại. Bà đưa tay lên che mặt rồi lôi tôi quay về như chạy trốn.
Anh trai tôi qua đời cách đây 4 năm vì một tai nạn. Lúc đó anh và chị dâu đã kết hôn được 5 năm và sinh được một bé gái. Anh chị mải mê làm ăn nên vẫn chưa sinh con thứ hai.
Sau khi anh qua đời một thời gian ngắn, chị dâu đưa con gái về nhà mẹ đẻ sống. Từ đó đến nay hai bên không qua lại. Mẹ tôi cũng oán trách chị dâu lắm, vì không cho cháu về thăm bà nội nhưng chị dâu ương ngạnh chẳng ai nói được.
Hôm qua, tôi và mẹ đi viếng mộ anh trai vì sắp đến ngày giỗ của anh. Tôi không thể ngờ được khi đến nơi, từ xa chúng tôi đã nhìn thấy hai người đang đứng trước mộ anh thắp hương bái tế. Đó là một người phụ nữ và một người đàn ông đều trẻ tuổi. Tôi quay sang hỏi mẹ, thắc mắc không biết đó là ai. Chắc hẳn phải có mối quan hệ thân thiết với anh tôi lắm, mới nhớ đến ngày giỗ của anh thế này.
Toi va me di vieng mo anh trai, nhin thay mot nguoi mat ba tai met
Hôm qua, tôi và mẹ đi viếng mộ anh trai vì sắp đến ngày giỗ của anh. (Ảnh minh họa) 
Để rồi khi người phụ nữ mặc chiếc váy đen sang trọng đó quay đầu nhìn lại, tôi giật mình nhận ra đó chính là chị dâu cũ. Người đàn ông bên cạnh có vẻ gần gũi với chị ấy, chắc là bạn trai. Trông cách ăn vận của họ thì biết hiện tại chị dâu sống rất tốt. Tôi nhớ lối vào nghĩa trang có một chiếc ô tô đỗ, phải chăng là xe của họ?
Tôi định tiến lên chào hỏi, muốn hỏi thăm tình hình công việc, cuộc sống của chị ấy trong mấy năm qua. Đột nhiên mẹ kéo giật lại. Bà đưa tay lên che mặt rồi lôi tôi quay về như chạy trốn. Tại sao mẹ tôi phải trốn tránh chị dâu cũ?
Tôi muốn hỏi nhưng mẹ không trả lời, chỉ kéo tôi quay về. Tới nhà bà mới nghẹn ngào thú nhận rằng khi trước bà đã phạm một tội lỗi tày đình, có lỗi với chị ấy nên hổ thẹn không dám nhìn mặt.
Tôi sốc nặng khi biết lúc trước mẹ gần như đuổi chị ấy ra khỏi nhà, chẳng những vậy bà còn cầm hết tài sản mà hai vợ chồng chị ấy làm ra. Mấy năm nỗ lực xây dựng cơ ngơi, cuối cùng chị ấy đưa con ra khỏi nhà với hai bàn tay trắng.
Anh tôi là con trưởng, gần như chắc chắn sẽ sống với mẹ. Vậy nên dành dụm được món tiền kha khá, anh chị đã xây một căn nhà khang trang trên mảnh đất của mẹ tôi. Đó là công lao của cả vợ chồng anh chị nhưng khi anh mất, mẹ lấy lý do đất đứng tên bà thì căn nhà này cũng là của bà. Đó là tài sản anh tôi để lại cho mẹ, chị dâu không có phần.
Dưới tôi còn một cậu em trai, anh tôi mất rồi, cháu tôi lại là con gái. Mẹ nghĩ sau này chị dâu cũng lấy chồng khác không trông đợi được gì nên vun vén mọi thứ về cho em trai tôi như thế. Chị dâu bảo con như nể mặt người chồng đã mất, chị chấp nhận ra đi tay trắng. Đó là lý do những năm qua chị không qua lại với nhà chồng chứ không phải vì chị bất hiếu hay quên hết tình nghĩa cũ.
Đáng buồn là mẹ tôi tìm mọi cách giành tài sản cho con trai út, cuối cùng em tôi lại phá sạch. Hiện tại nhà tôi bán cả nhà và đất đi trả nợ cho em tôi, còn dư chút tiền mua một căn nhà nhỏ khác ở tạm. Đó là lý do mà khi gặp lại chị dâu mẹ mới không dám đối diện. Phần vì hiện tại bà lâm vào tình cảnh thê thảm, phần nữa vì áy náy hối hận khi đoạt mọi quyền lợi của chị ấy và cháu gái. Có lẽ bà đã nhận ra thứ gì không phải của mình thì không nên tham lam.
Mẹ tôi bảo nhớ cháu gái mà không dám liên lạc với chị dâu. Tôi có nên thay mặt bà đến xin lỗi chị ấy, xin chị ấy bỏ qua để mẹ tôi được gần gũi với cháu nội hay không?