Anh chàng chậm vợ

Đã ở tuổi “băm”, thằng cháu mình, vẫn chưa chịu lấy vợ dù ba đứa em của nó đã có gia đình. 

Chị dâu mình nhờ: “Chú nói giùm anh chị một tiếng với. Vợ chồng chị bó… miệng rồi”.
Kiểm tra “chứng chỉ đàn ông”
Phước, thằng cháu chậm vợ, có khuôn mặt dễ nhìn, ăn mặc giản dị nhưng ăn nói có phần tếu táo, hát khá hay. Nó từng “nổ”, nói chú à, trong huyện này, giọng hát của cháu được xếp loại hai, không có ai loại… một.
Mình nhậu với ba nó, nó đi đâu về, hình như cũng tưng tưng rồi, sà vào bàn nói chào chú. Mình nhớ tới nhiệm vụ chị giao nên “nhập đề” ngay, nói chú với ba mày đã vào tuổi xế chiều. Mày lấy vợ để hai “lão gia” này còn chút hơi tàn mà đi họ chớ. Nó cười nhẹ như không, nói cháu “quy hoạch” ất giáp lắm nhưng hổng hiểu sao cuộc tình nào cũng bị “treo”.
Mình vỗ vai nó, nói: “Ráng lên cháu ơi, ba mươi mấy rồi. Cùng trang lứa với mấy có đứa hai ba con rồi đó…”. Nó cười, nói lấy vợ sớm làm gì để… lời ru thêm buồn. Ông anh mình trợn mắt, nói: “Cái thằng, mày dám giỡn mặt với chú mày à? Mày phải “chỉ điểm” mối nào cho dứt khoát để ba lo. Còn chút mày nữa thôi. Lông bông hoài sao được…”.
Ảnh minh họa. DAD.
 Ảnh minh họa. DAD.
Ba nó bấm nhỏ mình, nói: “Mà này, hay là mày tự kiểm tra… chứng chỉ đàn ông của mày coi. Ba nghi quá”. Mình hợp đồng tác chiến ngay, nói chắc “bộ phận không nhỏ” của mày có vấn đề nên mày lơ chuyện vợ con? Nó cười híp mắt, nói con thừa biết ba với chú nói cho con tức mà lấy vợ quách cho rồi. Hổ phụ sinh hổ tử. Ba sinh con ra, ẵm bồng, tắm rửa, kỳ cọ cho con chắc ba biết chớ. Con có “bằng” hoành tráng lắm chớ đủ thiếu gì cái “chứng chỉ” lẻ tẻ. Ba má cứ từ từ, con mà rung động tim yêu thì con hối ba má chạy không kịp đâu. Anh mình dằn ly đánh cạch một tiếng, nói tao với má mày đẻ con trước, rung động sau, rồi có sao đâu?
“Nội bộ” năm nay
Một hôm thằng Phước tới nhà mình chơi. Mình hâm lại chuyện vợ con. Nó ngồi bệt trên thềm thở dài rồi bắt ông chú già chát ngồi nghe chuyện tình của nó.
Người tình thứ nhất là con một thầu khoán giàu sụ. Mỗi lần rủ em đi chơi, nó phải ngồi chầu chực cả tiếng đồng hồ. Em bước ra với áo quần xanh đỏ, dây nhợ lung tung, mặt láng e như ma nơ canh. Phước nói mặt em xinh sẵn, đâu cần phấn son kỹ vậy. Cô bé xì một tiếng, nói anh quê mùa thô kệch lắm. Phụ nữ không ai ngu tới mức chờ xấu mới làm đẹp, thà tô trước còn hơn đợi xước mới tô.
Đang vi vu trên phố chợt em nói chết chết, quay lại quay lại. Em để quên đôi kính Hàn Quốc ở nhà mất rồi. Mặt em hơi xương, phải đeo kính bự cho má đầy đặn. Phước đang lưỡng lự thì em hứ cái rét, vẫy taxi về luôn. Cuộc tình “đứng hình” ngay sau đó.
Người tình thứ hai rất tự nhiên và… chân thành. Ngồi với Phước, cô chê rậm rề mấy “thằng” người yêu cũ. Em nói anh Phước đứng đắn ghê, lại có cái mũi đẹp. Không như “thằng” M. mũi tẹt, tướng đi lạch bạch xấu òm mà bày đặt mặc quần jeans. “Thằng” K. ỷ giàu, mới đi chơi lần hai nó đã chẩu mỏ “hun” ẩu em, miệng hôi rình. Còn thằng C. nữa, lần hẹn đầu tiên nó đã mân mê tay em. Em làm thinh để coi nó làm gì nữa, té ra nó kéo em vào lòng nó… Phước thấy trong người nổi gai, thầm nghĩ má tui mà nghe em kể “tình sử” kiểu này bả vả rớt răng là cái chắc. Vậy là chia tay.
Hôm qua, mình đang dọn vườn thì thằng Phước tới, giựt cái rựa làm giúp mình một hồi. Chặp lâu, nó cười toe toét, thở hổn hển, nói “có” rồi chú ơi. Em này mặn mà, đằm thắm, dịu dàng lắm. Chú qua nói giùm ba má cháu với, “nội bộ” năm nay cưới được hông chú?
Mình mừng quýnh, lật đật xỏ áo đi ngay.

Dâu, rể xếp... hàng riêng

Có không ít trường hợp dâu/rể xem cha mẹ chồng/cha mẹ vợ như đấng sinh thành của mình. Nhưng trong vấn đề thừa kế, họ “xếp ở một hàng riêng”.

15 năm cơ cực

Con dâu ghê gớm

Nhìn bà Chương trong xóm trọ ngày ngày đi nhặt ve chai, ai cũng bùi ngùi. Thương bà, mọi người lại giận anh con trai và cô con dâu bà...

Đang khỏe mạnh, ông Gắng mắc ung thư dạ dày. Bán hết của nả chữa bệnh cho chồng nhưng ông không qua khỏi. Bao nhiêu tình thương, bà dồn hết cho Khảng, cậu con trai duy nhất. Hàng ngày, bà tần tảo vun xới vườn tược lấy tiền cho con ăn học.

Bi hài chuyện trai ế “săn” vợ

Vìmải chơi, mải làm việc, hay chỉ đơn giản là vì… ế,  nhiều chàng đếntuổi 40 cuống cuồng tìm vợ, cố gắng “thành thân” trong thời gian ngắnnhất.

Chạy sô xem mặt

Đếntuổi 38, Khang (Vĩnh Yên, Vĩnh Phúc) muốn có vợ lắm rồi, lại thêm bà mẹđi xem bói thấy thầy bảo tốt nhất nên cưới năm nay, vì hai năm sau đềudễ sinh chuyện không hay. Thế là bà huy động toàn bộ con cái, họ hàng,người quen vào chiến dịch tìm nàng dâu. Thời còn thong dong, ai nói đếnchuyện giới thiệu vợ là Khang cười cợt gạt đi ngay; giờ thì anh lập tứchỏi cô nàng ở đâu, bao nhiêu tuổi, có xinh không, làm nghề gì… Sau khiduyệt qua vài thông số, anh đồng ý hẹn gặp ngay.

Khangđi xem mặt liên tục, không tháng nào không có dăm cuộc. Thậm chí cóngày anh phải “chạy sô” hai cuộc. Chăm chỉ vậy nhưng suốt 8 tháng qua,anh vẫn chưa tìm được ý trung nhân. Sau mỗi cuộc gặp, Khang đều “cú”người giới thiệu vì toàn giấu thông tin xấu về cô gái. Cô nào được cangợi là thông minh, đáng yêu, dịu dàng thì y như rằng xấu ma chê quỷhờn. Có cô được khen là vừa chân dài vừa tháo vát, đảm đang thì khi gặp,Khang phát hoảng vì nàng cao to lực lưỡng, giọng ồm ồm như đàn ông, ănnói sấn sổ. Có đúng hai cô mà Khang thấy được, muốn “tìm hiểu” thêmnhưng họ lại không muốn gặp anh lần thứ hai.

Ảnh minh hoạ
 Ảnh minh hoạ

SắpTết, Khang không hy vọng có vợ trong năm nay nên cũng vãn dần các cuộcxem mặt qua mai mối. Anh bắt đầu hướng sang làm quen qua mạng nhằm thuxếp các cuộc hẹn offline.

Nói đến cưới là mất người yêu

Khicô bé 8X đời cuối nhận lời yêu, Hoành cũng choáng. Anh chàng 39 tuổinhà ở Gia Lâm, Hà Nội này không ngờ chuyện lại dễ dàng thế. Cô bé vừaxinh vừa “xì tin”, thế mà lại yêu một “trai ế” lương ba cọc ba đồng, chỉthích hội hè, đàn hát. Nghĩ đi nghĩ lại, Hoành cho rằng vì cô còn trẻnên cảm xúc mạnh mẽ, lý trí chưa mạnh, rằng nếu muốn tìm vợ thì nênhướng đến đối tượng này, chứ những cô ngoài 25 vừa già vừa đủ từng trảiđể tính toán thiệt hơn, chắc chẳng dại gì lấy anh.

Đểdễ “trói” người yêu, Hoành ủ mưu dụ cô bé “lên giường”. Cả chuyện nàynữa cũng trót lọt không ngờ. Phấn khởi, tự tin, Hoành liền cầu hôn. Bạngái anh phát hoảng, rồi viện cớ ít tuổi, chưa đi làm để thoái thác.Những lần gặp sau, Hoành đều cố thuyết phục. Thế là cô gái cứ lảng dần,lảng dần rồi biến mất.

Đâykhông phải lần đầu Hoành bị bỏ rơi khi ngỏ ý cưới. Mấy cô trước đâykhông “bỏ chạy” ngay lập tức mà suy nghĩ chán chê về lời cầu hôn củaanh, nhưng kết cục là đều từ chối. Đẹp trai, hoạt ngôn, hài hước, Hoànhrất dễ có người yêu, nhưng ngay cả cô yêu nhất cũng không đủ can đảm lấyanh, sợ phải chịu cảnh một mình kiếm tiền và hầu con cùng bố mẹ chồngtrong khi chồng mải rong chơi bốn phương trời.

Hạ tiêu chuẩn để có vợ

Trướckhi tìm “ứng cử viên” để giới thiệu cho Thịnh (37 tuổi, thành phố ThanhHóa), ai cũng hỏi: “Thế tiêu chuẩn của cậu/anh/cháu thế nào?”. Thịnhbảo: “Đui què mẻ sứt gì cũng được, miễn là đáp ứng đủ hai tiêu chuẩn: làđàn bà và biết chui vào nhà khi trời mưa”. Thế là hễ có cô nào cần lấychồng, người ta lại dắt đến cho Thịnh, ai cũng đáp ứng hai tiêu chuẩnkia, và chẳng đến nỗi đui què mẻ sứt như anh nói. Nhưng với cô nào, anhcũng bảo chẳng chê bai gì đâu, xấu hơn vụng hơn nữa cũng không sao,nhưng có cái điểm XYZ này không thể chấp nhận được. Cô gái mới đây nhấtbị Thịnh chê như thế này: “Ế như tôi mà vớ được em này thì quá bở rồi.Nhưng khi em ấy giơ tay lên tôi thoáng nhìn thấy cả đám lông nách đen sìrậm rịt như đàn ông. Lấy em thì chỉ cần nhìn tôi đã nhũn cả người rồi,còn làm ăn gì được nữa”. Thế là đến giờ, Thịnh vẫn chưa có vợ.

PhạmHưng (39 tuổi, Xuân La, Tây Hồ, Hà Nội) thì “thức thời” hơn. Mẹ dắt vềcho một cô gái 27 tuổi vốn là con một người bạn cũ ở quê, anh thấy côgái mặt mũi dễ coi, có vẻ hiền lành, nết na nên đồng ý cưới cho yên bềgia thất, mẹ có người chăm nom. Qua mấy năm, cô gái này được lòng cả bốmẹ và họ hàng nhà chồng, nhưng riêng ông chồng thì ngày càng ngán ngẩm.Hưng thấy ngoài sự cảm kích vì vợ giúp mình chăm sóc bố mẹ, quán xuyếngia đình ra, anh không có rung động nào với vợ bởi khoảng cách quá xa vềhọc vấn và sự hiểu biết.

Khác với Hưng, nhiều chàng trai khác lại có được gia đình hạnhphúc khi hạ bớt tiêu chuẩn tìm vợ của mình, như Hoàng Trọng, trưởngphòng nhân sự một công ty truyền thông ở Hà Nội. Anh từng tuyên bố vợmình phải là người Hà Nội để từ nết ăn nết ở đến nữ công gia chánh đều"chuẩn". Nhưng khi 42 tuổi, Trọng quyết định cầu hôn một cô gái ngườiThái Bình do bạn bè giới thiệu, dù cô không mấy đảm đang. "Cô ấy khôngkhéo léo nhưng có ý thức học hỏi, cố gắng để mình đỡ vụng hơn, tôi thấythế cũng được rồi. Cái quan trọng là cô ấy thông minh và tình cảm",Trọng nói. Họ đang rất hạnh phúc với hai đứa bé sinh đôi.

Còn Xuân Thiên, nhà ở Phúc Xá, Tây Hồ, Hà Nội, là anh chàng đàohoa chuyên "đánh gục" các cô gái đẹp nhưng lại khó lấy vợ vì cứ muốn tìmmột cô đẹp, phong cách sành điệu nhưng lại phải thật ngoan. Sau khithất vọng với một số cô giả ngoan và một số cô ngoan thật nhưng sợ thànhtích sát gái của Thiên, anh chàng tặc lưỡi: miễn là hình thức dễ coi,ngoan hiền tốt nết, kém sành điệu chút cũng được. Xác định thế, Thiêntập trung tìm hiểu em gái một đồng nghiệp, sau hơn một năm thì cưới. Từchỗ gặp nhau qua giới thiệu chỉ để "chống ế", hai người đã yêu nhau mêmệt. 

Hài lòng với cuộc hôn nhân của mình, Thiên nói: "Đừng có tưởng hạtiêu chuẩn nghĩa là lấy bừa nhé. Phải tìm hiểu kỹ càng, hiểu rõ vềnhau, có tình cảm mới cưới. Chứ nếu vì 'mót' lấy vợ mà tặc lưỡi cưới đạinhư nhiều ông thì không ly dị cũng phải chịu đựng nhau thôi".

TIN LIÊN QUAN

TIN ĐỌC NHIỀU