Tiết lộ thời khắc cuối cùng của các tử tù

(Kiến Thức) - Tung đồng xu để xác định thứ tự hành hình là "đặc ân" kỳ lạ mà hai kẻ sát nhân Latham và York nhận được sau bữa ăn cuối cùng. 

1. Cuộc gọi đến quá muộn
Caryl Chessman dùng thước chỉ vào danh sách những lần phạm tội của mình.
Caryl Chessman dùng thước chỉ vào danh sách những lần phạm tội của mình.
Caryl Chessman là tên tội phạm khét tiếng với biệt danh "kẻ cướp đèn đỏ". Hắn đã giả vờ là một sĩ quan cảnh sát để có thể cướp và tấn công tình dục phụ nữ. Năm 1948, Caryl đã bị kết án vì phạm 17 trọng tội. Dù Chessman không giết bất cứ ai nhưng do phạm phải hai tội danh bắt cóc cũng đủ khiến hắn lĩnh án tử hình. Cơ quan chức năng có rất nhiều bằng chứng chống lại Chessman, trong đó có 3 nạn nhân đã vạch mặt tội trạng của hắn.
Khi đó, hắn bị giam giữ tại nhà tù San Quentin, bang California, Mỹ. Caryl Chessman đã trở nên nổi tiếng với biệt danh tử tù sống lâu nhất thế giới. Caryl Chessman đã 8 lần đẩy lùi được ngày thi hành án để được xét xử lại, trong đó có tới hai lần thoát khỏi hành hình khi thời gian thi hành chỉ còn vài giờ đồng hồ trước khi bị đưa vào phòng ngạt.
Vào ngày 2/5/1960, ngày Chessman bị hành hình tại nhà tù San Quentin, luật sư của hắn đã gửi lời thỉnh cầu tới Tòa án tối cao California tha chết cho tử tù Caryl Chessman chỉ vài phút trước khi thi hành án tử hình. Sau đó, thư ký của tòa án đã gọi điện đến nhà tù San Quentin để hoãn thi hành án nhưng đã quá muộn. Tên tội phạm Chessman đã bị đưa vào phòng hơi độc và không ai có thể vào trong đó nếu không muốn chết cùng tù nhân. Trường hợp của tử tù Chessman làm cho dư luận thế giới rất bức xúc. Người ta không thể nào hiểu được tâm trạng của tử tội với nỗi lo lắng dai dẳng trong suốt 12 năm chờ đợi cái chết đến với mình.
2. Bốn lần dùng bữa ăn cuối cùng mới bị treo cổ
Hơn 15.000 người tới theo dõi buổi hành hình tử tù công khai ở Owensboro, Kentucky, Mỹ năm 1936.
Hơn 15.000 người tới theo dõi buổi hành hình tử tù công khai ở Owensboro, Kentucky, Mỹ năm 1936.
Jake Bird ở Washington, Mỹ đã thừa nhận bản thân là một kẻ giết người. Trên thực tế, theo những tài liệu khác nhau, y tuyên bố đã thực hiện hoặc có liên quan đến ít nhất 29 vụ án và sát hại 44 người. Bird bị kết án vào năm 1947 khi dùng rìu giết người tại Tacoma. Mặc dù hắn luôn lên tiếng rằng mình vô tội nhưng cơ quan chức năng đã đưa ra bằng chứng thuyết phục rằng hắn chính là hung thủ. Cơ quan điều tra đã bắt quả tang hắn đang cầm một chiếc rìu đẫm máu ở gần nhà.
Mặc dù ít học nhưng Bird đã rất khôn lỏi khi nghĩ cách đẩy lùi thời gian thi hành án tử. Hắn tuyên bố còn thực hiện các vụ giết người khác nữa khiến Thống đốc Mon Wallgren phải ra lệnh hoãn thi hành án tử để cơ quan chức năng điều tra và làm sáng tỏ thêm các vụ án chưa được giải quyết. Với lời nói dối của mình, Bird đã khiến chính quyền liên hệ hắn với ít nhất 11 vụ giết người ở 7 tiểu bang. Ngoài ra, hắn còn có một số hành động để kéo dài thời gian thi hành án ở các phiên tòa tại tiểu bang và liên bang.
Nhưng đến ngày 15/7/1949, chiêu trò đẩy lùi thời gian thi hành án của Bird  đã vô tác dụng. Sau khi ăn bữa ăn cuối cùng lần thứ 4, Bird bị treo cổ tại nhà tù Walla Walla. Thi thể hắn được chôn cất trong sân nhà tù.
3. Tung đồng xu để quyết định tử tù nào sẽ bị hành hình đầu tiên
Scott Wilson và Robert Blake (phải) xuất hiện trong một cảnh của phim "In Cold Blood" năm 1967. Sát nhân Latham và York đã được đề cập trong cuốn sách và bộ phim cùng tên này.
Scott Wilson và Robert Blake (phải) xuất hiện trong một cảnh của phim "In Cold Blood" năm 1967. Sát nhân Latham và York đã được đề cập trong cuốn sách và bộ phim cùng tên này.
Vào tháng 6/1963, James Douglas Latham và George Ronald York đã được lên lịch thi hành án tử vào lúc nửa đêm tại một nhà tù ở Lansing, Kansas năm 1961 vì tội giết Otto Ziegler. Đây chỉ là một trong 7 nạn nhân được báo cáo theo thông tin của AP mô tả về "tội phạm xuyên quốc gia". Hai tên tội phạm này cũng xuất hiện trong cuốn sách "In Cold Blood" của nhà văn Truman Capote.
Hai tên sát nhân đã được quản giáo cho ăn bữa cuối cùng và sau đó nhận được một “đặc ân” kỳ lạ, đó là: Họ sẽ để các cai ngục tung một đồng xu xác định thứ tự hành hình phạm nhân bởi nhà tù khi đó chỉ có giá treo cổ đơn. Trong lần tung đồng xu, Latham đã thua và trở thành tù nhân bị hành hình đầu tiên. Nhưng trước khi bản án của hắn được thực hiện, tòa án phúc thẩm liên bang đã ra phán quyết tạm dừng thi hành án trong 30 ngày sau khi luật sư của hai sát nhân trên đã trình lên tòa án rằng thân chủ của họ không có luật sư bào chữa trong phiên điều trần sơ bộ.
Nhưng đến ngày 22/6/1965, hai kẻ sát nhân Latham và York cuối cùng cũng không thoát khỏi lưỡi hái của tử thần. Trước khi bị treo cổ, hai kẻ giết người đã nói những điều tồi tệ. “Tôi biết Chúa đã tha thứ cho tôi và tôi hy vọng mọi người cũng cảm thấy như vậy", York nói những lời cuối cùng.
4. Làm chứng để được hoãn thi hành án tử
Hiện trường một vụ bắn súng ở Chicago năm 1931.
Hiện trường một vụ bắn súng ở Chicago năm 1931.
Tối ngày 16/10/1931, Frank "The Squealer" Bell chắc chắn rằng bản thân sắp lên đoạn đầu đài. Hắn đã thú nhận thực hiện một vụ cướp hung bạo và giết quản lý nhà hàng ở Chicago có tên Christ Patras. Trong thời gian ngồi tù chờ thi hành án tử, hắn đã báo cáo với cai ngục rằng các tù nhân khác đã âm mưu giết hắn và có ý định trốn thoát. Mặc dù vậy, giới chức trách vẫn quyết định thi hành án tử với Bell và 4 tù nhân khác ngay trong đêm đó. Tuy nhiên, trong tối hôm ấy, một thẩm phán cấp cao đã gọi điện xuống nhà tù để tạm hoãn thi hành án và điều trần lại trường hợp của y.
Khi đó, các cai ngục đã vội vã đến nhà tù để thay đổi thứ tự tử hình tù nhân. Đến 23h35 phút, chỉ vài phút trước khi 5 tử tù bị hành hình, Bell đã được tạm hoãn thi hành án và ở lại xà lim. Hai tháng sau đó, chỉ vài phút trước khi bị điện giật, sát nhân Bell lại được sống thêm 30 ngày, tạm hoãn thi hành án do Thống đốc bang Illinois Louis Emmerson ký quyết định. Quyết định đó được đưa ra sau khi một quan chức liên bang cho hay tên Bell đã cung cấp thông tin về vụ buôn lậu ở Chicago.
Đến ngày 8/1/1932, cuối cùng tên Bell cũng phải ngồi vào ghế điện. Khi được nói những lời cuối cùng, hắn cho hay sẵn sàng đứng ra làm chứng một lần nữa và quả quyết rằng, lời khai của mình có thể giải tội cho một người đàn ông có tên Leo Brothers. Tuy nhiên, điều đó đã không cứu hắn khỏi cửa tử thêm lần nữa.

Ngắm đoàn tàu siêu xa xỉ của Từ Hy Thái Hậu

(Kiến Thức) - Nổi tiếng là người ưa kiểu cách, sống xa hoa, Từ Hy thái hậu trang hoàng cho đoàn tàu “ngự dụng” của mình chẳng khác gì một cung điện thu nhỏ.

Kể từ năm 1876, Trung Quốc đã có tuyến đường sắt đầu tiên. Đến đầu thế kỷ 20, nước này đã xây xong tuyến đường sắt dài 10.000 km. Tới năm 1902, bà hoàng Từ Hy – người phụ nữ khét tiếng uy quyền của triều đình nhà Thanh mới lần đầu tiên ngồi trên chuyến hỏa xa chuyên dụng của hoàng gia.
Kể từ năm 1876, Trung Quốc đã có tuyến đường sắt đầu tiên. Đến đầu thế kỷ 20, nước này đã xây xong tuyến đường sắt dài 10.000 km. Tới năm 1902, bà hoàng Từ Hy – người phụ nữ khét tiếng uy quyền của triều đình nhà Thanh mới lần đầu tiên ngồi trên chuyến hỏa xa chuyên dụng của hoàng gia. 
Chính xác là vào ngày 7/1/1902, “Lão Phật gia” và đoàn tùy tùng đã đi xe lửa từ Bảo Định về đến ga Mã Gia Bảo, Bắc Kinh. Như vậy, 26 năm sau khi đường sắt được xây dựng ở Trung Quốc, Từ Hy thái hậu đã chính thức sử dụng phương tiện di chuyển mang hơi hướng công nghiệp hóa này.
 Chính xác là vào ngày 7/1/1902, “Lão Phật gia” và đoàn tùy tùng đã đi xe lửa từ Bảo Định về đến ga Mã Gia Bảo, Bắc Kinh. Như vậy, 26 năm sau khi đường sắt được xây dựng ở Trung Quốc, Từ Hy thái hậu đã chính thức sử dụng phương tiện di chuyển mang hơi hướng công nghiệp hóa này. 

Quái đản phương thuốc trường sinh “đoạt mạng” hoàng đế

(Kiến Thức) - Hoàng đế có nhiều đặc quyền đặc lợi nên càng khát khao trường sinh bất tử, nhưng không ít người đã mất mạng chỉ vì đeo đuổi giấc mơ hão huyền này.

Sinh lão bệnh tử là quy luật cuộc sống nhưng con người ta mỗi khi nghĩ đến cái chết thường không tránh khỏi lo sợ. Đặc biệt, đối với các hoàng đế, cái chết lại càng khiến họ canh cánh trong lòng. Bởi thế, từ xa xưa, các ông vua Trung Quốc đã rất tích cực tìm cách để trường sinh bất lão.
 Sinh lão bệnh tử là quy luật cuộc sống nhưng con người ta mỗi khi nghĩ đến cái chết thường không tránh khỏi lo sợ. Đặc biệt, đối với các hoàng đế, cái chết lại càng khiến họ canh cánh trong lòng. Bởi thế, từ xa xưa, các ông vua Trung Quốc đã rất tích cực tìm cách để trường sinh bất lão.
Ở thời kỳ ban đầu, nỗ lực của các vua chúa Trung Quốc hướng vào việc đi tìm các vị thần tiên. Họ tin rằng đã có thần tiên thì tất là có thuốc tiên, chỉ cần được các thần tiên ban cho thuốc ấy thì sẽ được sống lâu như trời đất. Bởi thế mới có chuyện Tần Thủy Hoàng cử Từ Phúc dẫn theo 3.000 đồng nam, ngọc nữ ra biển cầu tiên.
Ở thời kỳ ban đầu, nỗ lực của các vua chúa Trung Quốc hướng vào việc đi tìm các vị thần tiên. Họ tin rằng đã có thần tiên thì tất là có thuốc tiên, chỉ cần được các thần tiên ban cho thuốc ấy thì sẽ được sống lâu như trời đất. Bởi thế mới có chuyện Tần Thủy Hoàng cử Từ Phúc dẫn theo 3.000 đồng nam, ngọc nữ ra biển cầu tiên.  
Mấy trăm năm sau, người ta dần tỉnh ra và biết rằng việc cầu tiên là không có hy vọng. Chính vào lúc đó, Đạo giáo Trung Quốc phát triển mạnh rồi các đạo sĩ lớn tiếng quảng cáo cho các loại đan của họ luyện ra có thể giúp con người trường sinh bất tử. Từ đây bắt đầu những tấn bi kịch cho các ông vua vì ham muốn trường sinh mà bị yểu tử.
Mấy trăm năm sau, người ta dần tỉnh ra và biết rằng việc cầu tiên là không có hy vọng. Chính vào lúc đó, Đạo giáo Trung Quốc phát triển mạnh rồi các đạo sĩ lớn tiếng quảng cáo cho các loại đan của họ luyện ra có thể giúp con người trường sinh bất tử. Từ đây bắt đầu những tấn bi kịch cho các ông vua vì ham muốn trường sinh mà bị yểu tử.  
Sử sách cho biết, từ thời Nam Bắc triều, việc luyện thuốc trường sinh bất lão rất phổ biến. Các hoàng đế, dưới sự phát triển rầm rộ của phong trào luyện đan cũng bắt đầu tìm kiếm vận may ở những viên đan dược được đám đạo sĩ rêu rao là vô cùng kỳ diệu.
Sử sách cho biết, từ thời Nam Bắc triều, việc luyện thuốc trường sinh bất lão rất phổ biến. Các hoàng đế, dưới sự phát triển rầm rộ của phong trào luyện đan cũng bắt đầu tìm kiếm vận may ở những viên đan dược được đám đạo sĩ rêu rao là vô cùng kỳ diệu.  
Tấn Ai Đế là một trường hợp đã thử nghiệm. Ông lên ngôi năm 21 tuổi và đã nhanh chóng mê thuật trường sinh. Rất nhiều đạo sĩ, phương thuật vào ra cung đình để truyền cho ông bí thuật trường thọ. Ông làm theo các phương pháp trường thọ của họ là nhập định, không ăn ngũ cốc, uống đơn dược để cầu bất lão. Tuy nhiên mỗi khi uống đơn dược là người ông nóng rực lên, dục tính bộc phát không sao kiềm chế nổi. Bởi thế chỉ trị vì được 4 năm, ông đã chết yểu vì cạn kiệt tinh lực.
Tấn Ai Đế là một trường hợp đã thử nghiệm. Ông lên ngôi năm 21 tuổi và đã nhanh chóng mê thuật trường sinh. Rất nhiều đạo sĩ, phương thuật vào ra cung đình để truyền cho ông bí thuật trường thọ. Ông làm theo các phương pháp trường thọ của họ là nhập định, không ăn ngũ cốc, uống đơn dược để cầu bất lão. Tuy nhiên mỗi khi uống đơn dược là người ông nóng rực lên, dục tính bộc phát không sao kiềm chế nổi. Bởi thế chỉ trị vì được 4 năm, ông đã chết yểu vì cạn kiệt tinh lực.  
Tác giả Hướng Tư, trong cuốn Bí thuật dưỡng sinh của vua Càn Long phân tích về đơn dược mà Tấn Ai Đế dùng: “Đơn dược này là một loại thuốc tễ có tính nóng được chế từ các vị thuốc như hùng hoàng, dễ làm cho người ta nổi nóng. Loại thuốc này công hiệu giúp cho những thân thể bị suy nhược được cường tráng và mạnh khỏe hơn nhưng đối với một thanh niên cường tráng tràn đầy sức sống thì chẳng khác nào uống thuốc kích thích. Tấn Ai Đế uống thuốc này rồi thì mỗi ngày dược tính bộc phát không có cách nào khống chế nổi. Bởi thế mới 25 tuổi ông ta đã chết vì bị hưng phấn quá độ”.
 Tác giả Hướng Tư, trong cuốn Bí thuật dưỡng sinh của vua Càn Long phân tích về đơn dược mà Tấn Ai Đế dùng: “Đơn dược này là một loại thuốc tễ có tính nóng được chế từ các vị thuốc như hùng hoàng, dễ làm cho người ta nổi nóng. Loại thuốc này công hiệu giúp cho những thân thể bị suy nhược được cường tráng và mạnh khỏe hơn nhưng đối với một thanh niên cường tráng tràn đầy sức sống thì chẳng khác nào uống thuốc kích thích. Tấn Ai Đế uống thuốc này rồi thì mỗi ngày dược tính bộc phát không có cách nào khống chế nổi. Bởi thế mới 25 tuổi ông ta đã chết vì bị hưng phấn quá độ”.
Sau Tấn Ai Đế, vua Bắc Ngụy là Đạo Vũ Đế cũng gặp phải bi kịch vì thuốc trường sinh. Thời trẻ, ông là một anh hùng, mới 16 tuổi đã lập nên đế quốc Bắc Ngụy cường thịnh. Trước tuổi 30, Đạo Vũ Đế quan tâm chính sự nên nước mạnh dân no ấm. Nhưng từ năm 30 tuổi trở đi ông bắt đầu ham mê thuật trường sinh. Cũng như Tấn Ai Đế, ông tin dùng các loại tiên đan và đặc biệt là ăn một lượng lớn hàn thực tán. Điều đó khiến thần trí ông ta luôn bấn loạn, vui buồn bất thường, suốt ngày cứ đi lại vật vờ như bị quỷ ám trong cung.
 Sau Tấn Ai Đế, vua Bắc Ngụy là Đạo Vũ Đế cũng gặp phải bi kịch vì thuốc trường sinh. Thời trẻ, ông là một anh hùng, mới 16 tuổi đã lập nên đế quốc Bắc Ngụy cường thịnh. Trước tuổi 30, Đạo Vũ Đế quan tâm chính sự nên nước mạnh dân no ấm. Nhưng từ năm 30 tuổi trở đi ông bắt đầu ham mê thuật trường sinh. Cũng như Tấn Ai Đế, ông tin dùng các loại tiên đan và đặc biệt là ăn một lượng lớn hàn thực tán. Điều đó khiến thần trí ông ta luôn bấn loạn, vui buồn bất thường, suốt ngày cứ đi lại vật vờ như bị quỷ ám trong cung.

Do trong người không bình thường dẫn đến những hành vi của ông cực kỳ tàn nhẫn, có thể giết người để mua vui ở ngay trong triều, cung viện, ở kinh sư và cả ở những vùng quê hoang vắng. Vậy là từ một minh quân anh hùng trở nên kẻ điên khùng chỉ vì uống “tiên đan” rởm.
 Do trong người không bình thường dẫn đến những hành vi của ông cực kỳ tàn nhẫn, có thể giết người để mua vui ở ngay trong triều, cung viện, ở kinh sư và cả ở những vùng quê hoang vắng. Vậy là từ một minh quân anh hùng trở nên kẻ điên khùng chỉ vì uống “tiên đan” rởm.
Thời nhà Minh, nước Trung Quốc đạt được những tiến bộ đáng kể. Văn hóa phát triển rực rỡ nhưng các vua chúa vẫn rất tin tưởng vào tiên đan trường sinh bất lão mà không biết nhìn các tấm gương đời trước. Điển hình trong các ông vua nhà Minh có Minh Thế Tông (niên hiệu Gia Tĩnh). Ông ta say mê thuật trường sinh đến nỗi bỏ luôn cả việc chính sự. Lý do Thế Tông bỏ việc triều đình là vì ông ta còn bận ở hậu cung để thực hiện phép trường sinh do một đạo sĩ tên là Đào Trọng Văn bày cho.
Thời nhà Minh, nước Trung Quốc đạt được những tiến bộ đáng kể. Văn hóa phát triển rực rỡ nhưng các vua chúa vẫn rất tin tưởng vào tiên đan trường sinh bất lão mà không biết nhìn các tấm gương đời trước. Điển hình trong các ông vua nhà Minh có Minh Thế Tông (niên hiệu Gia Tĩnh). Ông ta say mê thuật trường sinh đến nỗi bỏ luôn cả việc chính sự. Lý do Thế Tông bỏ việc triều đình là vì ông ta còn bận ở hậu cung để thực hiện phép trường sinh do một đạo sĩ tên là Đào Trọng Văn bày cho.