![]() |
Ảnh minh họa. |
![]() |
Ảnh minh họa. |
Kể ra chuyện này có lẽ nhiều người sẽ trách tôi nhỏ nhen, hay để ý vặt và chấp nhặt với chồng những chuyện cỏn con, “bé xé ra to” nhưng không nói ra điều này khiến tôi thấy bực dọc vô cùng. Làm sao không bực được khi chồng tối nào cũng lẻn ra ban công với lý do hóng gió, hút thuốc chỉ để rình rập, chực chờ nhìn trộm cô hàng xóm.
Chúng tôi lấy nhau khi cả hai cùng là dân tỉnh lẻ, sau đám cưới, hai đứa tất tưởi tìm nhà trọ. Ở phòng trọ cả dãy như thời sinh viên thì không thể bởi vợ chồng trẻ cần không gian riêng, nhưng thuê hẳn một căn hộ thì hết quá nhiều tiền khiến vợ chồng tôi băn khoăn không biết nên tính cách nào cho hợp lý. Đang loay hoay, khổ sở về nhà cửa thì có cô bạn giới thiệu cho căn nhà nhỏ trong khu tập thể. Gía cả phải chăng lại có không gian riêng, hai vợ chồng trẻ hăm hở dọn dẹp rồi chuyển đồ về ở sau khi cùng nhau hưởng tuần trăng mật.
Nhưng lấy nhau rồi tôi mới phát hiện chồng có tật rất thích “liếc gái”. Bình thường, anh là người hết lòng yêu thương, tôn trọng vợ nhưng anh ta sẽ lập tức trở thành thằng ngố và đờ đẫn mỗi khi có gái xinh xuất hiện trước mặt.
Chỉ cần nhìn thấy cô nào chân dài, da trắng, ngực đầy là anh ta nhìn như muốn nuốt chửng.
![]() |
Ảnh minh họa. |
Gần đây, nhà hàng xóm đối diện vẫn đóng cửa im im bỗng dưng có người đến ở. Được biết cô hàng xóm nhà tôi là gái Sài Gòn chính hiệu, nhân có chuyến công tác dài ngày nên ở tạm nhà người quen.
Cô hàng xóm nhà tôi chẳng có điểm gì ấn tượng (từ khuôn mặt đến vóc dáng), ngoại trừ cách ăn mặc hở hang, lố lăng và các hành xử tự nhiên thái quá. Hễ đi làm thì không sao nhưng cứ về đến nhà, là cô ta lại chuộng mốt váy cực ngắn, hoặc lịch sự hơn là áo ba lỗ, quần short dài chẳng tày gang và dĩ nhiên không bao giờ mặc áo ngực.
Từ ngày xuất hiện cô hàng xóm, chồng bỗng dưng chăm chỉ ra ban công hơn bình thường. Khi thì anh ta kiếm cớ lên ban công gom quần áo khô giúp vợ, khi thì do nóng nực nên đứng đó để hóng mát, hoặc hút thuốc .
Ban đầu tôi cũng không nghi ngờ gì, thậm chí còn thấy thích thú vì chồng dạo này biết ý hơn, biết đỡ đần vợ việc nhà và không phì phèo điếu thuốc ngay trong phòng, trước mặt vợ nữa.
Nhưng việc chồng đêm nào cũng muốn ra ban công hóng gió khiến tôi linh cảm có chuyện chẳng lành. Hơn nữa, anh ta luôn lên ban công rất đúng giờ, đó là giờ cô hàng xóm đi làm về, thay đồ, tắm rửa để chuẩn bị đi ngủ.
Một lần rón rén đi theo chồng lên ban công, tôi như chết đứng khi thấy anh như đang bị thôi miên, say sưa nhìn cô hàng xóm thay quần áo qua cửa sổ nhà cô ta.
Bị vợ bắt quả tang, không những anh ta không nhận lỗi với vợ mà còn lớn giọng: “Trai nhìn gái là chuyện bình thường, chẳng phải cái gì to tát mà em phải làm toáng lên. Em nên tự hào rằng chồng em là người biết thưởng thức cái đẹp. Chồng em không ngắm gái mà toàn nhìn trai, anh tin em còn khóc to hơn…”.
Cô hàng xóm thì càng ngày càng quá đáng. Dường như biết được mỗi lần cởi đồ có anh hàng xóm đứng nhìn nhưng cô ta không từ bỏ thói quen đó. Thậm chí, có lần tôi còn bắt gặp ánh mắt đong đưa, liếc tình của cô ta với chồng tôi.
Nhưng vì không có chứng cứ, tôi không thể kiếm cớ gây sự với cô ta được. Hơn nữa, có trách thì phải trách bản thân trước vì đã trót lấy phải ông chồng “dê xồm”. Giờ tôi không biết phải làm thế nào để giải quyết việc này, chia tay chồng ví lý do ngớ ngẩn ấy thật là chuyện nực cười cho thiên hạ, nhưng phải sống chung với ông chồng như vậy có lẽ tôi cũng phát điên vì bực mình.
Anh tình cờ gặp lại Nhung trong tiệc cưới của một người bạn. Chỉ có anh nhìn thấy Nhung còn cô thì không. Cô đến hát cho đám cưới chứ không phải khách mời dự tiệc. Nhung vẫn như ngày nào, nhỏ nhắn, trẻ trung và luôn “cháy” hết mình trên sân khấu. Cảm giác chênh vênh gặp lại người cũ vẫn đeo đẳng anh cho đến lúc về nhà. Nhìn lại cuộc hôn nhân hiện tại của mình, anh âm thầm nuối tiếc vì đã để mất Nhung…
Anh và Nhung yêu nhau gần bảy năm, hai người đã tính tới chuyện kết hôn. Lúc yêu nhau, mọi thứ đều hòa hợp, bạn bè nhận xét hai người xứng đôi vừa lứa. Vậy mà, khi bàn đến chuyện lấy nhau, mâu thuẫn lại nảy sinh từ những điều không ngờ tới. Nhung lo lắng vì chưa có việc làm ổn định mà lập gia đình. Anh thì không thể chờ đợi mãi được, bố mẹ chỉ có mình anh, họ mong ngóng anh lấy vợ từng ngày. Nhung vốn là người tự trọng, không muốn phụ thuộc vào người yêu, chưa xin được việc làm nên cô đi hát kiếm tiền trang trải cuộc sống.
![]() |
Ảnh minh họa. |
Bố mẹ anh nghe vậy thì đâm ra tự ái, nhà anh đâu đến nỗi không nuôi được con dâu mà nó phải đi hát hò vớ vẩn. “Ghét thì bồ hòn cũng méo”, mẹ anh quay ra chê Nhung: người nhỏ, gò má cao, liệu có sinh được con hay lại sát chồng nữa đây. Anh mệt mỏi khi đứng giữa hai chiến tuyến: một bên là gia đình, một bên là người yêu. Vì sức ép từ gia đình quá lớn, anh đành ngậm ngùi chia tay Nhung. Cô không buồn, không khóc, chỉ nói một câu: “Lúc nào anh lấy vợ, em mới lấy chồng”. Anh hiểu, mình còn yêu Nhung nhiều lắm và Nhung cũng vậy…
Bốn tháng sau, anh vội vàng kết hôn với con gái của một gia đình vốn là bạn hàng thân thiết của bố mẹ anh. Vợ anh rất được lòng bố mẹ chồng vì làm nghề buôn bán, tính toán giỏi giang, sẵn sàng kế nghiệp gia đình. Nhưng giữa anh và vợ luôn tồn tại một khoảng cách không thể lấp đầy. Vợ anh quá bận rộn với việc làm ăn. Những chuyến đi lấy hàng ở xa, việc tính toán sổ sách mỗi ngày đã ngốn sạch thời gian dành cho chồng của cô. Anh làm công chức nhà nước, hết giờ là về nhà, thời gian rảnh buổi tối nhiều. Thỉnh thoảng anh muốn tâm sự trò chuyện với vợ chuyện cơ quan, công việc cũng không thể vì vợ không hiểu, nghe được vài câu thì đã lại bắt qua chuyện buôn bán, lời lỗ. Thỉnh thoảng, nghe chồng than thở, vợ lại ném cho cọc tiền bảo đi chơi cho đầu óc thoáng ra. Nói chung, mọi bế tắc của anh đều được vợ giải quyết bằng tiền chứ không phải chia sẻ tâm sự…
Sau lần gặp Nhung, anh tìm kiếm những quán cà phê cô thường đến hát. Từ đó, anh không bỏ lỡ buổi biểu diễn nào của Nhung. Anh ngồi cách xa và lắng nghe, chỉ vậy thôi mà thấy lòng ấm áp đến lạ…
Anh tự hỏi liệu có thể kềm lòng mình đến bao giờ khi “tình cũ không rủ cũng đến” không phải là chuyện hiếm…Nhất là khi anh cứ chìm trong cảm giác nuối tiếc đến như thế này?
Thảo khá trẻ so với tuổi 27, mái tóc tém cắt ngắn càng khiến cho khuôn mặt cô thêm trẻ trung, đáng yêu. Làm việc trong lĩnh vực làm đẹp nên Thảo càng có điều kiện chăm sóc nhan sắc của mình. Từ lúc bước vào phòng tư vấn, Thảo khá rụt rè. Lấy chồng từ năm 22 tuổi, 5 năm qua, cuộc hôn nhân của Thảo hạnh phúc bên cạnh cô con gái gần 4 tuổi. Nhưng giờ nó đang có nguy cơ đổ vỡ chỉ vì lỗi lầm cô phạm phải.
Thảo kể, trước khi lấy chồng cô có một mối tình khá sâu nặng. Nhưng rồi cuộc tình đó đổ vỡ, họ chia tay nhau không phải vì hết tình yêu mà vì ông thầy bói bảo với mẹ chàng trai đó tuổi của cô xung khắc với gia đình bà. Quá đau khổ, cô cố tình chấm dứt liên lạc với anh, đón nhận những tình cảm mới để nhanh chóng quên đi tình yêu dang dở.
![]() |
Ảnh minh họa. |
- Cách đây hơn một năm, chồng đi công tác, khó ngủ nên em đã lên Facebook (FB) tán chuyện với bạn bè. Rồi em phát hiện trong danh sách mời kết bạn có FB của người yêu cũ. Tim em đập loạn lên khi gặp lại người xưa. Vừa đồng ý kết bạn xong, anh ấy đã lập tức inbox ngay cho em.
Đêm đó chúng em đã chát với nhau rất lâu về hoàn cảnh hiện tại của mỗi đứa. Tình cũ ùa về, anh ấy nói dù chia tay nhưng sâu thẳm trong tim vẫn dành cho em một góc. Để rồi mỗi lần qua một góc phố, quán ăn in dấu kỷ niệm tình yêu trước đây, nỗi nhớ em lại ùa về. Rõ ràng em biết giờ nghe những lời thổ lộ ấy là có lỗi với chồng con nhưng vẫn không thể kìm lòng. Sau đó, bọn em ngày nào cũng dành thời gian "gặp" nhau trên FB. Nhưng rồi những cuộc hẹn hò ảo đó dường như không đủ. Cả em và anh ấy đều tìm mọi cách để được gặp nhau bên ngoài. Em nói dối gia đình về những cuộc họp lớp, đi gặp khách hàng, thậm chí là đăng ký cả một khoá học nâng cao tay nghề chỉ để có lý do gặp tình cũ.
Từ lúc nào em sao nhãng dần trách nhiệm trong gia đình trong khi chồng em nghĩ vợ bận nên càng thông cảm. Anh ấy bố trí thời gian để về hỗ trợ việc nhà cho em, tự mình chăm sóc bản thân và cả con gái thay vì chờ vợ như trước đây. Em đã không nhận ra điều đó cho đến hôm con gái bị sốt nằm mê man trong viện. Lúc nhìn cảnh chồng ngồi ôm con ngủ gật trên giường bệnh, thỉnh thoảng giật mình tỉnh giấc khi con ú ớ gọi mẹ, em thấy mình tội lỗi "tày trời". Ngay ngày hôm sau, em quyết định chấm dứt tất cả. Người cũ cũng hiểu ra cái sai nên chúng em tự nguyện rời khỏi cuộc sống của nhau.
Theo lời Thảo, sau khi bước ra khỏi tình cũ, cô toàn tâm toàn ý quay về với gia đình nhưng bí mật ấy khiến cô mất ăn mất ngủ, nghĩ đến một ngày vụ việc bị bại lộ, chồng phát hiện ra sự thật, cô thấy mình bấn loạn.
Tôi nói với Thảo, rằng giờ không phải lúc cô đau khổ, bấn loạn với bí mật của mình hay thật thà thú nhận tội lỗi với chồng để cầu xin tha thứ. Trước mắt, cô hãy cứ là một người vợ tốt, tận tâm với gia đình, bù đắp cho chồng con nhiều hơn sau những ngày tháng lơi là vì tình cũ. Sau một thời gian, bí mật đó vĩnh viễn nằm im trong quá khứ thì tốt còn nếu bị chồng phát hiện, cô phải chấp nhận mọi quyết định của anh. Nhưng tôi tin, với một người chồng luôn yêu vợ, thương con, anh sẽ biết cân nhắc giữa việc nên hay không nên chấm dứt hôn nhân với một người vợ đã toàn tâm toàn ý quay về sửa chữa lỗi lầm, vẫn là vợ hiền dâu thảo lâu nay. Chẳng phải dân gian có câu "đánh kẻ chạy đi ai đánh nỡ đánh kẻ chạy lại" đó sao?