Lời giải chuyện một người Việt Nam lạc đường sang Pakistan

Báo chí thế giới những ngày qua đưa tin nhiều việc anh Vừ Già Pó, người Mông lưu lạc tới vùng Pakistan giáp với Ấn Độ, nơi đang bị tranh chấp rất căng thẳng.

Xót xa khi dân lại có một mùa dưa hấu… đắng

Ở phía bên kia biên giới - cửa khẩu Bổ Trại, Trung Quốc, những chiếc xe tải trọng lớn chở dưa vẫn nhích từng mét chờ được nhập hàng.

Trái dưa ngọt, giọt dưa đắng. Lại một mùa dưa không lành!. Tại Cửa khẩu Tân Thanh trong suốt nửa tháng qua, 40km xe tải chở dưa nối đuôi nhau. Thêm một chiếc xe ùn ứ là thêm một lần rớt giá. Ở phía bên kia biên giới - cửa khẩu Bổ Trại, tỉnh Quảng Tây, lái xe và thương lái Việt Nam đứng ngồi không yên, dưa hấu chảy nước mà vẫn chưa đến lượt vào nhập hàng.

Ngã giá nơi đất Tổ

(Kiến Thức) - Chẳng có người con nào về thăm cha mẹ phải bỏ tiền mua vé. Nếu có, thì đó là chuyện buồn. Thế nhưng, nhiều người có cảm giác ấy khi về thăm Đền Hùng.

 
Càng giáp ngày giỗ Tổ Hùng Vương, tôi lại càng thấy háo hức. Thế nhưng, những háo hức trong tôi dường như biến mất. Thay vào đó là bức xúc lẫn cả phẫn nộ về thực trạng chẳng lấy gì làm đẹp: Thu tiền vé và đủ những khoản thu khác. Đền Hùng có 4 đền, 1 chùa và lăng vua Hùng, vào đâu cũng mất vé. Số tiền nhỏ thôi, nhưng không ít người cảm thấy như bị “bắt chẹt”.

Nguyên nhân “công nghệ” bơm nước vào gia súc diễn biến phức tạp

Bơm nước vào gia súc trước khi giết mổ vừa vi phạm pháp luật, vừa gây mất an toàn vệ sinh đối với người tiêu dùng. Tuy nhiên, hành vi này lại diễn ra tại nhiều địa phương.

Tại Xí nghiệp chế biến lâm súc sản Cái Dung, TP Long Xuyên, An Giang, mỗi con heo đều được bơm nước căng tròn trước khi đưa vào lò giết mổ. Trao đổi với phóng viên, ông Lưu Tấn Phước - Giám đốc xí nghiệp đã thừa nhận tình trạng này đã diễn ra khá lâu. Nhưng vì lợi nhuận, Ban Giám đốc xí nghiệp cũng đành nhắm mắt làm ngơ bỏ mặc cho các thương lái.

Không nên thu phí ở nơi tôn nghiêm

(Kiến Thức) - Buồn sao! Cháu con về đất Tổ thăm viếng, dâng hương tổ tiên giống nòi mình mà phải è cổ ra nộp phí mới được đặt chân vào mảnh đất hương hỏa.

Tôi đọc bài “Ngã giá nơi đất Tổ” của tác giả Trần Hòa mà thấy hả hê. Hả hê vì nghe mấy cụ già lăn lội từ Thái Bình lên thăm đất Tổ Hùng Vương đã phải bấm bụng mua vé, định tranh luận, song nghĩ họ cũng chỉ là “Thiên lôi chỉ đâu đánh đấy”, nhỡ không kiềm chế mà phũ phàng vặc lại mình: Chỉ mấy đồng bạc “bọ”, các bố già cũng ki bo la lối; ai trông nom, ai thu dọn, quét tước cho các bố?
Buồn sao! Cháu con về thăm viếng, dâng hương tổ tiên giống nòi mình mà phải è cổ ra nộp phí mới được đặt chân vào mảnh đất hương hỏa!
Người dân về viếng đền Hùng.
 Người dân về viếng đền Hùng. 
Tôi cứ nghĩ mãi không hiểu ngày xửa, ngày xưa, ông cha ta chưa có khái niệm về cái “vé”, chưa có chiếc hòm công đức sao vẫn xây dựng được lăng miếu tổ tiên – người đã có công dựng nước, bền vững cho đến tận bây giờ. Vậy mà ngày nay, họ công khai mang “hồn thiêng sông nước” làm bình phong kiếm tiền, bảo để có kinh phí tôn tạo, duy tu.