Đàn ông “chán cơm, thèm phở” là do đâu?

“Phở” chưa chắc đã ngon hơn “cơm” nhưng do tính hám “của lạ” mà đàn ông dễ sinh ngoại tình.

Có muôn vàn lý do khiến đàn ông “chán cơm, thèm phở”. Vậy đâu là những lý do chủ yếu khiến các ông chồng không còn mặn mà với “cơm”
Đàn ông luôn cảm thấy những bà vợ lắm điều, trong khi đó, có biết bao cô gái trẻ trung xinh đẹp chẳng bao giờ làm họ phải phiền lòng hay mệt mỏi, ngược lại, còn dành cho các quý ông những lời mật ngọt như rót vào tai, chính vì thế, việc các ông chồng “cảm nắng” với một cô nàng nào đó là rất có thể .
Vợ cùng chung sống với chồng nên bao nhiêu những thói hư tật xấu của vợ chồng đều biết tất tần tật. Điều này sẽ làm cho các ông chồng cảm thấy vợ không còn nhiều sức hút như ngày mới yêu nữa. Còn các cô tình nhân trẻ đẹp, vì ít được gặp nên đàn ông sẽ thấy họ luôn có nhiều ưu điểm hơn vợ mình, hơn nữa, các cô gái này lại luôn sẵn sàng đáp ứng bất cứ yêu cầu gì để các quý ông được thoả mãn nhu cầu.
Ảnh minh họa.
Ảnh minh họa. 
Trước khi có con, tất cả yêu thương, sự chăm sóc vợ luôn dành cho chồng, chồng luôn là ưu tiên số 1. Nhưng sau khi có con, tình yêu đó, sự chăm sóc đó của vợ không dành trọn cho chồng nữa mà phải san sẻ ra cho các con. Cho nên, phụ nữ sẽ vất vả hơn, mệt mỏi nhiều hơn và ít thời gian dành cho chồng hơn. Do đó, việc chồng tìm đến với “phở” để lấp khoảng trống rất dễ xảy ra. Vì các cô tình nhân trẻ sẽ luôn chăm lo thật tốt cho người đàn ông của họ. Khi đó, đàn ông sẽ hiểu rằng họ thật quan trọng trong mắt của các cô tình nhân kia, còn với vợ thì họ bây giờ không quan trọng bằng những đứa con.
Trong gia đình không phải lúc nào mọi chuyện cũng “xuôi chèo mát mái”, “chồng bát còn có lúc xô”, huống chi là vợ chồng, nếu có xảy ra mâu thuẫn cũng là chuyện thường tình. Tuy nhiên, không ít bà vợ khi gia đình gặp mâu thuẫn hay chồng làm sai thì luôn to tiếng, cằn nhằn, nói đi nói lại. Trong khi ấy, bản tính của đàn ông rất ghét phụ nữ nói dai và càu nhàu chồng, vì tính sĩ diện, tính tự ái của đàn ông luôn rất cao. Bị vợ chê bai, các ông chồng không còn cách nào khác là đi tìm “phở” để tâm sự, giãi bày nỗi lòng. Những cô gái có tên là “phở” ấy sẽ luôn vỗ về, an ủi một cách nhẹ nhàng và tình cảm không giống như vợ luôn làm họ đau đầu.
Thông thường sau khi có 1, 2 đứa con, vợ sẽ không mấy màng đến chuyện “giường chiếu” với chồng, bỏ bê “chuyện ấy” và làm như một nghĩa vụ. Điều ấy không tránh khỏi việc khiến các ông chồng không còn hứng thú khi làm “chuyện đó” với vợ. Hầu như, đàn ông luôn có nhu cầu sinh lý cao hơn phụ nữ. Còn “bồ nhí” thì luôn quan tâm làm thế nào để các quý ông luôn nhớ tới họ. Cho nên, nếu không khéo trong việc “chiều chồng”, bạn rất dễ là nguyên nhân làm cho chồng “chán phở thèm cơm”.
Vợ là “cơm”, mà “cơm” ngày nào cũng ăn nên sinh ra chán, còn “phở” thì lạ miệng. “Phở” chưa chắc đã ngon hơn “cơm” nhưng do tính hám “của lạ” mà đàn ông dễ sinh ngoại tình.
Việc ảnh hưởng từ bạn bè xung quanh cũng có thể được xem là nguyên nhân “ấu trĩ” nhất trong danh sách lý do đàn ông “chàn phở thèm cơm”, song thực tế chuyện đó có xảy ra. Trong khi các ông chồng nằm dài ở nhà và bị các bà vợ quản lý, thì những anh chàng vẫn độc thân được tự do bay lượn, đàn đúm ăn uống, hát karaoke… không bị bất cứ ai quản lý. Và khi ấy, các ông chồng sẽ xảy ra xung đột về tâm lý, đấu tranh gay gắt trong nội tâm.
Đàn ông nếu có khoảng thời gian dài ở 1 mình, đôi khi rất dễ xảy ra sự ích kỷ vì không giữ được sự thuỷ chung với người vợ. Thời gian hai người xa nhau bởi lý do thay đổi công việc hay có những thay đổi trong cuộc sống sẽ làm người đàn ông cảm thấy trống vắng và tìm “phở” để giải toả.
Cảm xúc nhất thời, ngộ nhận trong chuyện tình cảm đôi lúc cũng khiến đàn ông mắc phải sai lầm. Khi họ gặp phải một cô nàng quan tâm họ, họ sẽ cảm thấy trái tim mình được sưởi ấm lên nhiều. Và dù đã có gia đình đề huề, họ vẫn có những tình cảm ngoài luồng với tình nhân. Nhưng sau đó một thời gian, có thể họ sẽ nhận ra rằng đó chỉ là cảm giác thoáng qua, bồng bột mà trong lúc yếu lòng nào đó làm họ bị “sa ngã”. Hoặc cũng có thể là do người đàn ông có tính “trăng hoa”, có lối sống quá phóng khoáng, tự do và muốn phản bội tình yêu nên cảm giác đã thúc giục anh ta bỏ bạn để đến với một cô bồ mới.

Bị chồng giam lỏng vì ngoại tình

Tôi kết hôn được 7 năm, có hai con, một trai một gái, kinh tế ổn định, chồng đẹp trai, có công việc đàng hoàng. Lẽ ra, tôi sẽ phải cảm thấy hạnh phúc, nhưng tôi chỉ thấy cô đơn. Chồng tôi sau cưới thể hiện là một người đàn ông rất gia trưởng, đối xử với vợ con theo kiểu “ban phát”, như thể tôi lấy được anh ấy là một may mắn lắm, cho nên tôi luôn phải biết ơn và cư xử tốt với anh ấy, không có quyền đòi hỏi chồng phải thế này thế nọ.

Thế rồi, tôi đã ngã vào vòng tay của một đồng nghiệp. Sự việc bị bại lộ, chồng tôi tịch thu điện thoại, giám sát mọi hoạt động, cuộc sống của tôi chẳng khác nào bị giam lỏng. Thực lòng, giờ tôi cũng chẳng có tâm trạng nào mà ngoại tình nữa. Nhưng chồng tôi bảo không tin tôi nữa và ngày càng kiểm soát tôi gắt gao. Tôi thấy mệt mỏi quá, không biết phải làm gì để cứu vãn cuộc hôn nhân này nữa, vì mỗi ngày lại thấy chán chồng hơn - 
Nguyễn Hương Ly (Yên Bái).

Ảnh minh họa.
Ảnh minh họa. 

Hương Ly thân, đọc thư của bạn, Tri Giao thấy, bạn đang rơi vào một cái vòng luẩn quẩn: vì chán chồng mà ngoại tình, ngoại tình bị chồng bắt gặp, trừng phạt lại càng chán chồng hơn. Cho nên, muốn cứu vãn cuộc hôn nhân này, thì trước hết, bạn phải thay đổi được cảm xúc của mình với chồng.

Trong thư, bạn than phiền về những hạn chế của anh, điều khiến bạn cô đơn, ngã vào vòng tay người khác. Nhưng liệu bạn có thấy mình công bằng, khi bỏ qua những ưu điểm của chồng? Còn nữa, khi chồng đối xử như thế, bạn đã bao giờ góp ý với anh để cải thiện tình hình, hay chỉ âm thầm chán nản rồi đi tìm điểm tựa khác cho mình?

Việc bạn ngoại tình là một cú sốc với anh ấy, cho nên, dù anh ấy phản ứng có phần tiêu cực với bạn, bạn cũng nên thông cảm và cho anh ấy thời gian. Khi mọi chuyện lắng lại, bạn hãy giãi bày mọi tâm sự, uẩn ức với chồng. Nếu thực lòng yêu bạn, anh ấy sẽ lắng nghe và biết phải làm gì. Hy vọng, mọi chuyện sẽ tốt đẹp với bạn.BÀI ĐỌC NHIỀU

Tốt gỗ hay tốt nước sơn?

Những dấu hỏi to đùng cứ luẩn quẩn trong đầu của tôi. Tôi nên chọn ai giữa hai người?

Tôi và nàng yêu nhau cũng được 4 năm, nhưng tôi đã là người chủ động chia tay với nàng. Chúng tôi học chung lớp ĐH, tôi người Bắc, nàng người miền Trung. Nàng xinh đẹp, những người con trai gặp nàng lần đầu, ai cũng muốn được “sở hữu” nàng. Tôi không ngoại lệ.

Năm 2 ĐH, tôi đã tán nàng thành công, chúng tôi chính thức yêu nhau. Hàng ngày tôi vẫn qua đón nàng đến trường, tan học chúng tôi lại la cà phố xá đến khuya mới về. Chúng tôi chưa một lần cãi vã, tôi vẫn cảm thấy bình yên và hạnh phúc khi ở bên nàng. Nàng luôn xinh đẹp, thu hút mọi ánh nhìn, nàng cũng biết tôi không thích những người đàn ông khác nhìn chằm chằm vào nàng, vì thế mà nhiều lần nàng đã từ chối đến những chỗ đông người cùng tôi.

Ảnh minh họa.
Ảnh minh họa. 
Nàng là người biết chăm sóc sắc đẹp cho bản thân, nàng ăn mặc xinh xắn không thua kém bất kỳ ai trong số bạn bè của nàng. Nhưng nàng cũng có điểm yếu là không biết làm những công việc mà hầu hết mọi phụ nữ đều làm được, đó là đi chợ, nấu ăn, khâu vá. Nàng cũng tập tành nhưng vẫn thất bại và nàng từng thẳng thừng tuyên bố, “em không thích những công việc đó”.

Tôi cũng động viên nàng học để trở nên hoàn hảo hơn trong mắt tôi, nhưng thấy nàng khổ sở khi phải nghe lời tôi đi chợ - nấu ăn. Tôi đành chấp nhận thua cuộc và tự an ủi rằng “sẽ có mẹ mình nấu cho hai đứa ăn, quần áo đứt chỉ cũng sẽ có mẹ khâu hộ”.

Cho tới ngày chúng tôi tốt nghiệp ĐH. Nàng về quê làm việc theo yêu cầu của bố mẹ, còn mình tôi ở Hà Nội. Tuy xa nhau nhưng tôi và nàng vẫn luôn tâm sự với nhau mỗi buổi tối, nàng kể cho tôi nghe về công việc mới. Thấm thoát 8 tháng chúng tôi cách xa, chỉ thỉnh thoảng mới gặp nhau.

Trong 8 tháng không ở bên nàng hằng ngày như hồi học ĐH, tôi giao lưu bạn bè và quen nhiều người hơn. Tôi quen Trang, một cô gái chuẩn mực trong thời hiện đại. Trang có ngoại hình ưa nhìn, duyên dáng, với tôi Trang là người phụ nữ của ngày xưa, luôn chỉn chu trong mọi công việc, nhẹ nhàng và dịu dàng... Vì thế mà Trang đã trở thành tâm điểm chú ý của tôi trong những lần đi chơi cùng bạn bè. Sau mấy lần gặp nhau cùng hội bạn thì tôi cũng có được số điện thoại và Facebook của Trang.

Rồi một ngày cuối tuần, Trang rủ tôi qua phòng trọ chơi. Trang ở chung với một người bạn từng học ĐH, căn phòng thật sạch sẽ và ngăn nắp. Hôm đó, Trang làm rất nhiều món ăn để mời tôi. Trong bữa ăn, Trang gắp cho tôi món thịt kho tàu tự tay Trang làm, món ăn ngon, hợp khẩu vị bất giác khiến tôi lại nhớ đến vài lần phải ăn món rau xào mặn chát mà nàng làm... Tôi cảm thấy sự khác nhau lớn nhất của nàng và Trang là ở điểm này.

Hằng ngày tôi vẫn kể chuyện công việc bạn bè của mình cho nàng nghe, ngoại trừ chuyện của Trang. Tôi biết nếu tôi kể về Trang thì sẽ khiến nàng buồn và lo lắng...

Càng ngày tôi càng thân thiết với Trang hơn. Tôi không chỉ kể chuyện cơ quan cho nàng nghe mà tôi còn kể cho cả Trang nghe nữa. Khác hẳn với nàng, Trang căn dặn tôi đủ điều để tôi ứng xử sao cho đúng, còn nàng chỉ biết lắng nghe rồi cười. Sau những giờ làm, tôi vẫn hay hẹn hò Trang đi ăn, cafe với nhau. Trang có rất nhiều kiến thức về xã hội, nên nói chuyện với Trang tôi cảm thấy rất thú vị. Với nàng, tôi cảm thấy chúng tôi chỉ hợp để yêu nhau, còn Trang mới chính là người tôi cần để làm vợ. Nàng xinh xắn nhưng nàng cũng chỉ để ngắm, còn Trang, tuy không xinh bằng nàng, nhưng duyên dáng, nụ cười thật dễ gần. Nàng sang chảnh bên những quán ăn đẹp thì Trang giản dị bên những bữa ăn tự nấu. Nàng kênh kiệu thì Trang thật thân thiện và hòa đồng...

Những dấu hỏi to đùng cứ luẩn quẩn trong đầu của tôi “có phải do xa nàng nên tôi đến với Trang?”, “Trang là người mình cần để làm vợ?”... Tôi nên chọn ai giữa hai người?