Nghẹn lòng vợ bế con chết lặng nghe chồng thú tội trước tòa

Bế đứa trẻ trên tay, người vợ chỉ biết nhìn chồng một cách đau đớn trước những lời thú tội của anh trước tòa vì tội tàng trữ ma túy. 
Tuổi 18, cái tuổi mà con người ta còn đang bề bộn học hành, nhưng những cô gái ở làng quê có khi đã có một tấm chồng. Loan cũng vậy, cô bước chân theo chồng khi bản thân còn chưa đầy 18 tuổi. Chồng Loan hơn cô 3 tuổi, nối nghiệp gia đình làm nghề thợ mộc ở thị xã Thái Hòa (Nghệ An). Chưa kịp quen với việc làm dâu thì Loan sinh con khi cái thai mới được 7 tháng. Thằng bé nặng 1,4kg, nhỏ xíu như lon nước ngọt, phải nằm trong lồng kính.
Một đứa trẻ con chăm một đứa trẻ sinh non đâu phải dễ, trong khi Hoàng Ngọc Tiến – chồng cô cũng chưa đủ lớn để gánh vác gia đình. Nội ngoại xúm vào, vừa chăm mẹ, vừa chăm con, bày dạy cho Loan cách làm mẹ, từ những việc sơ đẳng nhất.
Thế nhưng chưa chăm nổi con được bài lâu, thằng bé con chưa tròn 1 tuổi, Loan dính bầu đứa thứ 2 vì con non dại. Vừa chăm con, vừa chăm thai, Loan quay cuồng giữa hàng trăm việc không tên mà một đứa trẻ mới lớn như cô chưa kịp chuẩn bị tinh thần để sẵn sàng đối mặt.
Nghen long vo be con chet lang nghe chong thu toi truoc toa
Tiến bị bắt vì tàng trữ ma túy khi đứa con thứ 2 còn chưa ra đời. 
Những tưởng cuộc sống vợ chồng khi có con rồi sẽ dần vào quỹ đạo. Nhưng một ngày nọ, tin sét đánh tới với Loan. Chồng Loan bị bắt trong một khách sạn trên địa bàn. Khi ấy, trong người Tiến tàng trữ 95,74g ma túy trong một khách sạn trên địa bàn. “Bình thường em thấy anh ấy không có biểu hiện gì lạ, cũng không đi đâu dài ngày. Nghe tin chồng bị bắt, em sốc quá, con em còn nhỏ quá, đứa thứ 2 còn chưa kịp chào đời…”, Loan nghẹn lại.
Không biết có phải ảnh hưởng tâm lí hay cơ địa chưa kịp phát triển hết, lần này Loan tiếp tục sinh non. Thằng bé nhỉnh hơn anh một chút nhưng sức khỏe kém hơn bởi bệnh viêm phổi do hệ hô hấp chưa hoàn thiện. “Hôm xử trên huyện cả nhà em không biết. Khi lên đến tòa án thì xử xong rồi, những 13 năm tù”, Loan kể.
Tiến đâm đơn kháng cáo xin giảm nhẹ hình phạt để sớm trở về cùng vợ nuôi nấng, chăm sóc các con. Hôm xét xử trên TP, cả gia đình cầm theo giấy chứng nhận gia đình có công với cách mạng của ông bà và bố Tiến lên TP Vinh từ lúc 4h. Thằng bé thứ 2 chưa khỏi hẳn viêm phổi, nhưng Loan vẫn đưa con theo. Cô muốn con được gặp cha.
Nghen long vo be con chet lang nghe chong thu toi truoc toa-Hinh-2
Vì quy định trẻ em không được vào tòa, Loan đành bế con ngóng vào bên trong nghe xét xử. 
Lên đến tòa, vì quy định trẻ em không được phép vào tòa, Loan phải đứng bên ngoài ngóng vào. Tiến cũng chỉ có thể nhìn con từ xa. Thi thoảng, thằng bé ho vì viêm, tiếng ho vọng vào trong phòng xử án. Tiến quay đầu lại động viên vợ nhưng mắt thì loang loáng nước.
Được nuông chiều từ bé, Tiến không phải thiếu thốn thứ gì, kể cả khi đã lấy vợ, làm bố. Việc Tiến bị bắt vì tàng trữ ma túy để thỏa mãn cơn nghiện khiến cả gia đình sửng sốt.
“Nó còn dại lắm. Gia đình có công với cách mạng mà nó cũng không biết đường mà báo với tòa để được giảm án. Tiếng là lấy vợ rồi, làm bố trẻ con rồi mà cái gì cũng hỏi, cái gì cũng phải bày nên khi nó bị bắt vì ma túy, chúng tôi không dám tin con mình có thể làm chuyện tày trời như thế. Tiến là con út, từ nhỏ có phải lo lắng, thiếu thốn gì đâu cho cam, chắc nó bị bạn bè rủ rê thôi”, mẹ của Tiến nói.
Thế nhưng những gì Tiến khai trên tòa khiến cả gia đình ngã ngửa, nhất là mẹ và vợ Tiến. Tiến cho biết do nghiện ma túy đã lâu nên trữ ma túy để dùng dần. Tiến nghiện từ lúc nào không ai hay. Vả lại, với những người dân quê như họ thì ma túy là gì cũng chỉ nghe láng máng trên vô tuyến, ở xa lắm, chứ không nghĩ nó có thể hủy hoại ngay chính người thân của mình.
Từ hồi chồng bị bắt, hết thời gian ở cữ, Loan cũng xoay xở kiếm tiền để lo cho ba mẹ con, không thể nhờ gia đình hai bên mãi được. Sức khỏe yếu qua hai lần sinh nở, lại không có trình độ chuyên môn, Loan chẳng biết xin việc gì.
“Mấy tháng nay em gửi con cho ông bà để đi làm. Em phụ gói nem rán cho một chủ quán ở chợ gần nhà, tháng cũng được hơn 2 triệu, không đủ mua bỉm cho cả hai đứa. Em chỉ mong chồng em được giảm án, biết tu tỉnh cải tạo để sớm về với gia đình, với các con. Thằng bé thứ 2 còn chưa được bố bế lấy một lần”, Loan rơm rớm nước mắt.
Loan kể lại, hôm chồng bị bắt, Tiến mang theo chiếc điện thoại di động mới mua cho vợ. Điện thoại mua trả góp, khi bị tịch thu vẫn chưa trả hết tiền. “Em có được lấy lại điện thoại đó không chị? Anh ấy bị bắt, điện thoại bị thu nhưng em vẫn phải trả nốt số tiền còn lại”.
Gần hơn 11h trưa, tòa vào nghị án. Loan tay bế, tay dắt hai con lại cửa phòng xử ngó vào. Một tràng ho khan trỗi dậy, Loan vội bế con ra ngoài. “Em với chồng chưa đăng kí kết hôn…”, Loan nghẹn ngào.
Vì cần nhiều thời gian để thẩm tra tài liệu gia đình Tiến cung cấp tại phiên tòa, chủ tọa quyết định tạm dừng phiên xử. Tiến được dẫn ra xe về trại giam. Loan líu ríu dẫn hai con chạy theo nhưng không kịp đành đứng thẫn thờ nhìn theo.
Sáng 22/6, tòa tuyên án. Loan và hai con không có mặt tại phiên xử, chỉ có mẹ chồng cô đến tòa. Những tấm bằng, giấy chứng nhận gia đình có công với cách mạng gia đình Tiến trình tại phiên phúc thẩm chưa được tòa sơ thẩm xem xét khi lượng hình. Bởi vậy, đây được xem là tình tiết giảm nhẹ mới. Tiến được giảm 2 năm tù so với bản án sơ thẩm.
Mẹ Tiến không đợi được đến khi con ra xe về trại. Bà phải rời tòa trước để kịp chuyến xe trưa về với cô con dâu khắc khổ. Con trai được rút ngắn đường về nhưng bà vẫn như già thêm chục tuổi. Có lẽ, bà nghĩ đến đứa con dâu trẻ người non dạ của mình. 11 năm đối với nó, đâu phải là ngắn ngủi gì?.
Theo Thu Vũ/Khỏe & Đẹp

ĐỘC GIẢ BÌNH LUẬN