Người đàn bà có chồng nhưng đêm đêm lén lút gặp nhân tình

Ban ngày bận rộn với các con nên đêm xuống, đợi chồng và các con chìm vào giấc ngủ say, tôi lén lút đến gặp Thuận.
21 tuổi, tôi kết hôn theo sự sắp đặt của gia đình. Năm đó, tôi mới tốt nghiệp cao đẳng du lịch. Khép lại mơ ước làm hướng dẫn viên, đi trải nghiệm cuộc sống, tôi về làm vợ người đàn ông hơn mình 30 tuổi.
Nguyên nhân khiến tôi lấy chồng sớm là vì khoản nợ lớn của gia đình. Bố mẹ làm ăn thất bại, bị người ta lừa mất trắng vài tỷ. Tài sản đội nón ra đi.
Trong lúc đó, ông Huỳnh - bạn làm ăn với bố mẹ tôi đề nghị hỏi tôi làm vợ, quà cưới là số tiền 5 tỷ, đủ cho hai người trả nợ. Trước đó, tôi mới chỉ gặp ông Huỳnh 3 lần. Người đàn ông này có vẻ thích tôi.
Ban đầu tôi ra sức phản đối, các cụ thường bảo: ‘Ép dầu ép mỡ, ai nỡ ép duyên’. Tôi định trốn khỏi nhà cùng người yêu. Vậy mà đến phút cuối, không hiểu lý do gì, anh quyết định rời xa tôi, không đến chỗ hẹn, không một lời từ biệt. Đau khổ, tôi quay về đồng ý lên xe hoa.
Nguoi dan ba co chong nhung dem dem len lut gap nhan tinh
Người đàn bà ngoại tình 
Sau đám cưới, tôi giận bố mẹ, ít khi về thăm nhà. Suy cho cùng, cuộc hôn nhân này chỉ là mua bán và tôi là thứ hàng hóa để họ trao đổi.
5 năm, tôi sinh liên tiếp 3 đứa con, cuộc sống sung sướng, ăn trắng mặc trơn. Việc của tôi là làm đẹp, chăm con cho tốt. Hàng tháng chồng chuyển vào tài khoản tôi số tiền đủ mua sắm hoang phí.
Thế nhưng, tôi chưa bao giờ cảm thấy hạnh phúc. Tôi chẳng khác nào con búp bê trong tủ kính để trưng bày, tối đến phục vụ chuyện giường chiếu.
Giữa chúng tôi không có sự đồng điệu trong tâm hồn. Từ bé, tôi vốn là người sống thiên về tình cảm, nội tâm. Hai vợ chồng tôi tồn tại khoảng cách lớn, không ai nói với nhau câu nào vì khác biệt tuổi tác. Mọi thứ rất tẻ nhạt, tôi chỉ biết vui đùa với các con.
7 tháng nay, chồng tôi gặp vấn đề lớn về sức khỏe, nhu cầu sinh lý cũng giảm sút. Chúng tôi gần như không có chuyện gần gũi.
Tôi còn tìm cách lảng tránh chồng bằng việc sang phòng các con ngủ. Chồng tôi uống thuốc, có tác dụng phụ nên tối đến ngủ rất sớm và sâu giấc.
Không chung chăn gối, không phải làm điều khiên cưỡng mỗi đêm, tôi cảm thấy thoải mái hơn.
Lúc này, tôi gặp lại Thuận - bạn trai năm xưa bỏ rơi mình. Tôi giật mình khi biết, ngày đó, anh không trốn chạy cùng tôi vì bị mẹ tôi tác động. Bà đến nhà, quỳ lạy, xin anh buông tha cho tôi lấy chồng. Anh cũng không còn cách nào khác.
Tình xưa nghĩa cũ bỗng chốc ùa về, cảm xúc vẫn ngọt ngào như thuở mới yêu và tôi lao vào vòng tay Thuận không chút đắn đo.
Nhà anh ở gần khu chung cư tôi sống. Ban ngày bận rộn với các con nên đêm xuống, đợi chồng và các con chìm vào giấc ngủ say, tôi lén lút đến gặp Thuận. Giây phút bên anh, tôi mới thấy mình được hưởng trọn vẹn tình yêu.
Thế nhưng, tôi không thể dứt áo ra đi, rời bỏ cuộc hôn nhân gượng ép kia. Các con còn quá nhỏ và Thuận cũng chưa bao giờ đề cập đến việc sẽ lấy tôi. Mối quan hệ giữa tôi và anh chỉ là những cuộc gặp chớp nhoáng...
Tôi thẳng thắn hỏi Thuận, anh thừa nhận, chưa sẵn sàng để bước vào mối quan hệ hôn nhân. Vì tôi còn gánh nặng 3 đứa con. Anh đặt vấn đề, liệu tôi có thể dứt khoát rời bỏ chồng con, theo anh đến chân trời mới hay không?
Từ hôm đó, tôi vẫn chưa thể trả lời anh. Đôi lần tôi định dừng lại, chấm dứt chuyện tình ngang trái này nhưng đêm đến, anh nhắn tin, tôi lại bước chân ra…
Tôi bối rối quá, xin hãy cho tôi lời khuyên!
Theo VN

ĐỘC GIẢ BÌNH LUẬN