Em chồng ở bẩn còn hạnh họe, tôi "dạy dỗ" khiến cô ấy kinh hãi

Tôi đoán em chồng thế nào cũng gọi điện mách bố mẹ chồng nhưng tôi chẳng sợ.

Mối quan hệ giữa tôi và nhà chồng đều ổn, chỉ duy nhất có em chồng chẳng tốt đẹp gì. Cô ấy năm nay 24 tuổi đầu mà tính như trẻ con, đã vậy còn hỗn láo, ở bẩn và lười biếng.

Ai đời suốt 1 năm chung nhà, chưa một lần cô ấy chủ động rửa bát hay vào bếp nấu cơm. Phòng con gái con đứa mà bày bừa, rối tung lên. Đến cả băng vệ sinh đã dùng, em chồng cũng thản nhiên cuộn tròn lại, nhét xuống chân giường khiến tôi khóc thét. 

Tôi tỉ tê với mẹ chồng nhưng bà bảo tôi nhường nhịn em một chút vì con bé được nuông chiều từ bé nên mới vậy. Tôi chán nản quá, liền hối thúc chồng ra ở riêng. 

Ngỡ thoát được cô em chồng lười và ở bẩn, thế mà 1 tháng trước cô ấy lại đến quấy rối. Chỉ trong vòng 6 tháng, em chồng nhảy việc tới 3 nơi nên hết tiền ăn ở.

Mẹ chồng khéo léo bảo cho em chồng đến ở nhờ anh chị cho đến khi tìm được việc. Tôi nghe mà sững người nhưng từ chối cũng khó coi, đành bấm bụпg đồng ý.

Quả nhiên đúng như dự đoán, chỉ sau một tuần tôi đã phát điên. 

Em chong o ban con hanh hoe, toi

Tôi đi làm sấp mặt ở công ty, tối về lại phải cơm nước, còn phải dọn dẹp đống hổ lốn mà cô ấy bày bừa ra. Đã thế, em chồng còn thích tụ tập, thường xuyên rủ bạn bè về nhà ăn uống mà không hề xin phép. 

Tôi bực bội nhắc, cô ấy lại cạnh khóe chị dâu ghê gớm. Còn chồng tôi ở giữa, chẳng biết phải bênh ai.

Mới đây, tôi đang nấu ăn thì nhận được tin nhắn của em chồng: "Chị dọn phòng cho em ngay đi nhé, 30 phút nữa em dẫn bạn trai về chơi đấy".

Đọc cái tin nhắn như ra lệnh, tôi nghĩ bụng "muốn đẹp mặt thì tự về mà dọn, sai ai". Vậy là tôi mặc kệ, tiếp tục nấu ăn.

Lát sau em chồng về, dẫn theo một người đàn ông trông đứng tuổi. Vợ chồng tôi lịch sự tiếp chuyện, còn mời ở lại ăn cơm.

Sau đó, em chồng ngỏ ý dẫn bạn trai vào tham quan phòng. Nào ngờ chỉ 5 phút sau, anh ta bịt mũi chạy ra, còn vội vàng ra về.

Em chong o ban con hanh hoe, toi

Hóa ra trong phòng ngủ của em chồng mua cơm rang dưa bò về nhưng ăn không hết, lại quên vứt đi nên giờ bốc mùi nồng nặc, chẳng ai ngửi nổi. 

Quá xấu hổ, em chồng hùng hổ trách mắng: "Chị ở nhà cả ngày mà không biết đường dọn dẹp nhà cửa cho sạch sẽ à? Đã nhắn tin như thế rồi còn không biết ý tứ, chị cố ý chứ gì?".

Tôi bật cười đáp lại: "Ô hay, cô nói vậy mà không biết ngượng ư? Phòng của cô, cô ăn rồi bày bừa ra đấy sao chị phải dọn. Kia kìa, còn đống quần áo cô ướp từ tuần trước đấy, không dọn sớm đi thì chẳng thằng nào chịu được đâu".

Thái độ của tôi khiến em chồng tức sôi máu, không cãi được nên đá thúng đụng nia bỏ về phòng.

Đây xem như màn "đáp lễ" hoành tráng của tôi để trị thói ở bẩn, còn thích hạnh họe của em chồng.  

Em chồng đến chơi, vợ tôi lập tức quỳ sụp khóc lóc thảm thiết

Em ấy an ủi chúng tôi vài câu rồi viện cớ ở nhà có việc gấp, sau đó đưa con về ngay.

Cuối tuần vừa rồi em gái tôi đưa con đến chơi nhà anh chị. Nó vừa mở cửa vào, vợ tôi lập tức chạy đến, nước mắt nước mũi tèm lem níu chặt lấy tay áo em chồng khóc lóc nức nở. Thậm chí còn quỳ sụp xuống chân em gái chồng.

Em ấy hốt hoảng hỏi chị dâu làm sao thế. Lúc bấy giờ vợ mới gạt nước mắt, nấc nghẹn kể rằng nhà tôi làm ăn thua lỗ, đang phải gánh khoản nợ cả 500 triệu đồng. Chúng tôi muốn nhờ vợ chồng em ấy cho vay vài trăm triệu để trả bớt nợ.

“Chị hứa sẽ hoàn trả lại cho các em trong thời gian sớm nhất, cả gốc lẫn lãi đầy đủ”, vợ tôi mếu máo nói vậy. Em gái hốt hoảng vào tìm hỏi tôi có đúng như vậy không? Làm gì còn cách nào khác, tôi đành sầu não gật đầu. Nó an ủi chúng tôi vài câu rồi viện cớ ở nhà có việc, sau đó đưa con về ngay.

Tôi thấy cô ấy mưu mô quá, lại ích kỷ và keo kiệt với người nhà. (Ảnh minh họa)

Nhìn vợ cười tươi rói khi kế hoạch thành công mỹ mãn mà tôi choáng váng rồi chỉ biết thở dài ngán ngẩm. Thực ra tất cả chỉ là một màn kịch của vợ tôi mà thôi. Cô ấy làm vậy để em gái chồng từ giờ không dám mon men vay tiền anh chị nữa. Bởi nhiều lần con bé mượn tiền nhưng không trả, tôi thì nghĩ anh em ruột thịt sao phải tính toán quá nhiều.

Vậy nhưng vợ tôi ghi chép lại hết và tổng kết riêng một năm qua em chồng vay của chúng tôi đến 40 triệu nhưng không trả lại xu nào, dẫu cho kinh tế của vợ chồng nó không khó khăn gì, cũng ngang ngửa với nhà tôi.

Biết em chồng sẽ đến, vợ tôi mới nghĩ ra chiêu đó, còn bắt tôi phải hợp tác nếu không sẽ ly hôn. Quả nhiên mấy ngày qua không thấy em tôi hỏi vay tiền lần nào, thậm chí còn hạn chế tới chơi. Vợ thì đắc thắng lắm nhưng tôi thấy cô ấy mưu mô quá, lại ích kỷ và keo kiệt với người nhà. Trong lòng tôi cứ mãi lấn cấn chuyện đó, xin mọi người cho tôi lời khuyên?  

Tiếng trẻ con trong điện thoại chồng khiến tôi phát hiện bí mật ghê sợ

Tôi bắt đầu kế hoạch chuyển hết tài sản sang tên mình, khi nào chồng hoàn toàn trắng tay thì tôi sẽ tuyên bố ly hôn.

Suốt 5 ngày con ốm trong viện, chồng tôi không hề ghé qua một lần nào. Anh ta chỉ gọi điện hỏi xem tôi để tiền ở đâu, cần tiền đi làm đổ xăng, ăn uống, rồi kêu bận không qua trông con được. Tôi đã suy nghĩ kỹ và quyết định sẽ kết thúc cuộc hôn nhân 6 năm của mình, nhưng điều tôi băn khoăn nhất trong lòng lúc này là mình có nên tha thứ cho chồng vì lũ trẻ hay không? Trong đó còn có 1 đứa không phải con ruột của tôi, nó chẳng có tội tình gì cả...

Tôi xuất thân trong gia đình danh giá, bố mẹ đều có chức quyền. Nhà chỉ có 2 chị em, tôi là út nên rất được chiều chuộng. Lúc tôi chuẩn bị kết hôn, bố mẹ tôi phản đối vì cho rằng người đàn ông tôi chọn không đáng tin cậy, họ nói sẽ đến lúc anh ta lừa dối tôi nhưng trẻ người non dạ nên tôi không tin. 6 năm sau, tôi mới biết mình đã sai.

Khi thấy chồng bước ra cùng người đó, tôi rụng rời chân tay

Đời này đúng không ai học được chữ ngờ, tôi có chết cũng không bao giờ có thể tưởng tượng ra cảnh đó.

Cưới nhau hơn 3 năm, có một con trai lên 2 tuổi, vợ chồng tôi gần như chưa có một ngày hạnh phúc trọn vẹn. Tất cả là vì chồng tôi, tôi là vợ anh, ở bên cạnh anh hàng ngày nhưng chưa bao giờ cảm nhận được trọn vẹn tình cảm anh dành cho tôi. Ở anh lúc nào cũng có sự xa cách, hờ hững, tôi cũng không lý giải được cảm giác đó là gì, nhưng tôi biết anh không hoàn toàn yêu tôi.