Đến nhà chồng tương lai, tôi bỗng nghe tiếng khóc ngằn ngặt trên lầu

Đến nhà chồng tương lai, tôi bỗng nghe tiếng khóc ngằn ngặt trên lầu

Tôi và Quốc mới yêu nhau được 1 năm. Anh cũng đã dẫn tôi ra mắt mẹ anh. Nhưng mấy lần tôi đều gặp bác gái ở nhà hàng hoặc quán cà phê.

Mẹ anh là người phụ nữ từng trải, điềm đạm, thâm sâu khó lường. Bác ấy có thích tôi hay không, tôi cũng không thể nào đoán được. Vì bác ấy không thể hiện ra ngoài mặt. Mấy lần dò hỏi Quốc thì anh chỉ xuề xòa: "Em đáng yêu thế này. Mẹ anh không thích mới là lạ đấy".

Mặc dù Quốc nói thế, nhưng tôi cũng vẫn cảm thấy lo lắng. Bởi vì tính tôi hay ăn nói bốp chát, lại không khéo léo. Tôi chỉ sợ mình làm phật ý mẹ chồng tương lai thì cuộc sống của tôi sau này ở nhà Quốc sẽ không dễ thở chút nào.

Nghĩ đi nghĩ lại, tôi thấy mình nên chủ động đến nhà người yêu để lấy lòng bác gái. Tôi cũng muốn gần gũi bác ấy hơn nữa, vì dù sao tôi cũng sắp về đây chung sống.

Sáng nay, sáng thứ 7, tôi được nghỉ làm. Ra cửa hàng hoa quả chọn 1 lẵng đẹp mắt, tôi phi xe thẳng đến nhà Quốc. Trước khi đến, tôi đã gọi điện cho bác gái, nói rằng mình đến chơi. Còn Quốc thì tôi không gọi, bởi sáng nay anh vẫn đi làm. Và tôi cũng muốn tạo bất ngờ cho anh nữa.

Mặc dù tôi đã gọi điện báo trước, nhưng khi tôi đến, bác gái lại đang đi chợ chưa về. Tiếp đón tôi là cô giúp việc. Cô này thì đon đả lắm. Biết tôi là bạn gái của Quốc thì còn xách đồ hộ, xong rồi rót nước mời tôi uống. Xong xuôi cô ấy tranh thủ lau dọn nhà cửa để chuẩn bị làm bữa trưa. Còn tôi ngồi chơi ở ghế sofa đợi mẹ Quốc về.

Den nha chong tuong lai, toi bong nghe tieng khoc ngan ngat tren lau

Đang ngồi chơi, tôi bỗng giật thót mình khi nghe tiếng khóc ré lên từ trên lầu 2. Đây là tiếng 1 đứa trẻ con đang khóc. Tiếng khóc ngằn ngặt càng lúc càng to hơn.

Cô giúp việc cũng nghe thấy, quay sang tôi hề hề cười: "Con cậu Quốc ngủ dậy đấy. Chắc không thấy có ai bên cạnh thì sợ rồi gào khóc".

Nói xong, cô ấy chẳng thèm để ý mặt tôi biến sắc mà vội vàng chạy lên lầu với đứa bé. Tôi ngồi mà như chết lặng. Chân tay tôi bỗng bủn rủn, run run. Con anh Quốc là sao? Trước giờ anh chưa bao giờ kể với tôi là có con rồi cả.

Cô giúp việc bế đứa bé xuống, là 1 bé trai rất kháu khỉnh và công nhận nó giống anh như đúc. Tôi hỏi cô ấy về đứa bé này. Dường như nhận ra sự lỡ miệng của mình, cô giúp việc nói dè dặt hơn: "Ơ thế cậu ấy chưa bao giờ kể với cô à. Yêu nhau hơn 1 năm tôi tưởng cô biết rồi cơ...".

Cô ấy đang định nói tiếp thì mẹ chồng tương lai của tôi về. Bà lớn tiếng: "Cái gì thế". Thấy bà chủ, cô giúp việc biết thân biết phận không nói gì nữa, vội vàng bế đứa bé ra chỗ khác. Tôi thì vẫn sững sờ, không nói được câu gì, kể cả việc chào hỏi mẹ bạn trai. Câu đầu tiên tôi thốt lên đó là: "Đứa bé kia là ai ạ? Sao lại là con anh Quốc?".

Bác gái không vui khi tôi hỏi câu đó, nhẹ nhàng lên tiếng: "Cháu ngồi xuống đi". Khi tôi ngồi xuống, bác ấy bắt đầu nói: "Thằng bé tên là Bi. Nó là con của Quốc với người yêu cũ. Lúc đó, thằng Quốc mới đang học lớp 12. Con bé ấy đến nhà bác ăn vạ. Song bác chỉ nhận cháu chứ không nhận con dâu, bởi nhà đó không môn đăng hộ đối.

Sau cùng con bé đó cũng sang nước ngoài xuất khẩu lao động, còn thằng bé thì nhà bác nuôi tự đó đến giờ. Bác cứ nghĩ thằng Quốc nói cho cháu rồi. Cái thằng... Thôi thì 2 đứa yêu nhau đến giờ rồi, bác nghĩ việc thằng Quốc có con riêng cũng chẳng ảnh hưởng. Bởi bác là người chăm sóc Bi. Cháu thông cảm được cho nó thì tốt, bằng không thì...".

Mẹ người yêu nói lấp lửng buộc tôi phải suy nghĩ. Đúng lúc đó Quốc cũng về, nhìn thấy bộ dạng của tôi là anh hiểu chuyện. Quốc cầm tay tôi nói: "Em yên tâm. Đứa bé đó chẳng ảnh hưởng gì đến cuộc sống của chúng mình sau này đâu".

Nhưng từ lúc rời nhà người yêu về, tôi vẫn canh cánh suy nghĩ. Tôi giận anh sao lại giấu tôi. Nếu tôi không đến nhà anh 1 cách đường đột có phải anh định giấu tôi đến lúc cưới không? Vả lại đứa bé đó là con trai, với sự ích kỷ của mình, tôi lo lắng cho những đứa con sau này của mình.

Mẹ anh lại là người khiến tôi khiếp sợ thêm. Hẳn bác ấy đã điều tra gia cảnh nhà tôi, thì mới đồng ý cho tôi và Quốc yêu nhau. Chứ như cô gái kia, dù đã mang bầu nhưng vì hoàn cảnh 2 nhà không tương xứng, bác ấy chả nhất quyết không nhận?

Tự nhiên thấy hoang mang quá, không biết tôi nên chấp nhận chuyện này không. Chúng tôi đã dự định tháng 9 này làm đám cưới. Vậy mà bây giờ tôi mới phát hiện ra chồng tương lai có con riêng, trong khi tôi vẫn là gái tân...

Anh trai hám tiền khiến tôi tức nghẹn, mẹ đau xót ngã gục

Tôi không ngờ anh trai lại có thể nói ra câu nói đó. Cả nhà tôi vô cùng thất vọng vì sự lạnh nhạt bạc bẽo của anh chị.

Bố mẹ tôi làm nông, quanh năm vất vả mới kiếm đủ tiền cho ba anh em tôi ăn học. Trong số ba người con, ông bà dành nhiều tình cảm và đầu tư cho anh tôi hơn cả. Bởi họ quan niệm sau này chúng tôi sẽ lấy chồng , theo chồng. Cuối đời họ sẽ sống với vợ chồng con trai. Hơn nữa anh tôi học cũng rất giỏi, lại có đầu óc kinh doanh, kiếm ra tiền từ thời sinh viên.

Sau khi ra trường, anh tôi nhỏ to xin bố mẹ bán mảnh đất vườn để lấy tiền đầu tư sự nghiệp. Khi đó tôi không đồng ý vì nếu bán mảnh vườn, gia đình tôi sẽ chỉ còn vỏn vẹn căn nhà, muốn trồng rau nuôi gà cũng không được nữa, Nhưng bố mẹ có nghe tôi đâu. Họ vẫn bán đất , gom tiền bạc dành dụm để cho anh mở công ty riêng .

Nghe trộm mẹ chồng tôi khóc nghẹn biết ơn bà cả đời

Chiều chủ nhật tôi từ quê lên, khi bước vào sân, tôi hơi ngạc nhiên vì nhìn thấy một đôi giày cao gót lạ lẫm trên bậc thềm.

Hôm vừa rồi tôi về quê ngoại 2 ngày có việc. Cũng may có mẹ chồng trông con giúp nên tôi yên tâm đi vắng qua đêm mà không phải lo lắng con cái ở nhà. Chiều chủ nhật tôi từ quê lên, khi bước vào sân, tôi hơi ngạc nhiên vì nhìn thấy một đôi giày cao gót lạ lẫm trên bậc thềm.

Vừa cầm đũa gắp con tôm bỏ vào bát liền bị mẹ chồng mắng

Nhìn mâm cơm ngày ra mắt mẹ chồng tương lai thiết đãi, Phương thấy rất vui. Nhưng khi vừa bưng bát cơm lên ăn, cô đã phải đặt đũa xuống vì câu nói của bà.

Phương yêu Phong được 3 năm nhưng chưa một lần đặt chân về nhà anh. Bởi bà Hành - mẹ Phong không ưa cô. Bà khinh rẻ tất cả những cô gái tỉnh lẻ lên thành phố lập nghiệp. Biết Phong đã có người yêu, thậm chí biết anh có ý định nghiêm túc với Phương, bà vẫn cố tình mai mối cho anh hết cô này đến cô khác.